Đỉnh Cấp Lưu Manh
Tác giả: Lý Tiếu Tà
Đệ 918 chương Phạm Thải Hồng bí mật
Spoiler for 918:
"Sư phụ ta tổng cộng thu hai cái đồ đệ. . ."
Đây là câu đầu tiên của Phương Nghi trước khi nói đến bí mật, khả năng là dùng làm đệm lót cho cái bí mật kia.
"Ta biết, ngươi, còn có Phạm Thải Hồng."
Hướng Nhật xen vào một câu, rồi chờ đoạn sau của Phương Nghi.
"Vậy ngươi có hay không biết dị năng của ta và nàng cũng không phải là bẩm sinh, mà là sư phó lợi dụng Hồng Long giúp bọn ta tạo thành? "
Phương Nghi thanh âm phóng được thấp hơn, đối với cái này kiện bí mật, trừ các nàng thầy trò ba người bên ngoài, chỉ sợ còn không có ai biết nàng cùng Phạm Thải Hồng trước kia chỉ là một người bình thường, là dựa vào lực lượng của Hồng Long mới trở thành dị năng giả.
". . . Nói cách khác Hồng Long ngoại trừ có thể cho người khôi phục thanh xuân cùng tăng lên thực lực, cũng có thể lại để cho người bình thường biến thành một dị năng giả? "
Hướng Nhật bị thoáng chấn kinh một chút rồi, rất nhanh liền hiểu được hàm nghĩa đại biểu trong lời nói của Phương Nghi, Hồng Long rõ ràng còn có một cái năng lực nghịch thiên như vậy? Đồng thời cũng nhớ tới trước kia tại nhà hàng nghe lén Hoàng Thiệu Hùng cùng Hainke hai người đối thoại, bề ngoài giống như bọn hắn trong miệng đồ vật cũng có thể lại để cho một người bình thường trở thành như siêu nhân như vậy tồn tại. Cả hai rõ ràng giống nhau như vậy, vậy trong chuyện này có liên quan gì với nhau không?
"Ngươi nói đã biết cách sử dụng Hồng Long, vậy ngươi nhất định đã gặp thứ ở bên trong Hồng Long à? "
Phương Nghi bỗng nhiên lời nói xoay chuyển, thậm chí mà ngay cả ánh mắt cũng trở nên có chút quỷ dị, có chút hả hê, bất quá càng nhiều hơn là để lộ ra một tia mập mờ làm cho người khác khó có thể lý giải.
"Bên trong Hồng Long? "
Hướng Nhật có chút kinh ngạc, chợt nhớ tới lúc trước khi nghiên cứu Hồng Long, từng nhìn thấy ở bên trong viên bảo thạch màu đỏ thân thể không một mảnh vải che thân của Phạm Thải Hồng, chẳng lẽ chính là chỉ cái này?
"Đúng vậy, đó là sư tỷ dâm đãng của ta. Có muốn biết tại sao lại như vậy không? "
Phương Nghi liếm liếm đôi môi đỏ mọng, cảm giác giống như đang dụ dỗ một người nào đó.
Hướng Nhật đương nhiên không có bị sắc dụ, ngược lại bởi vì chuyện của Phạm Thải Hồng mà đẻ ra một sự hiếu kỳ rất lớn: "Là thật sao? "
"Đây chính là ta muốn nói cho ngươi bí mật." Phương Nghi cười cười thần bí, bỗng nhiên tiến đến bên tai Hướng Nhật, thấp giọng nói một câu gì đó.
Sắc mặt Hướng Nhật ngay từ đầu là kinh ngạc cùng với không dám tin, nhưng ngay sau đó tròng mắt bỗng dưng sáng lên, rồi càng ngày càng sáng, mà ngay cả ngữ khí nói chuyện đều nhịn không được run rẩy: "Ngươi nói là sự thật? "
"Bí mật này đầy đủ cho ngươi động tâm rồi a? " Phương Nghi đã cùng Hướng Nhật kéo ra khoảng cách, không nhiều lắm, gần kề khoảng 1m, tựa hồ đang chờ Hướng Nhật gian nan tiêu hóa lấy bí mật kia.
"Ừ, nói thật, bí mật này đã vượt ra khỏi tưởng tượng của ta." Hướng Nhật gật gật đầu, cho dù Phương Nghi không có nói ra bí mật này, chỉ là nói cho hắn biết Hồng Long còn có cái khác nghịch thiên năng lực cũng đã có giá trị tương đương với vé khứ hồi rồi.
"Yên tâm, đã đáp ứng ngươi, ta sẽ không giúp cho Phạm Thải Hồng khôi phục thực lực như trước kia."
Là thực lực trước kia nha! Hướng Nhật trong nội tâm nói như vậy đấy. Nếu như đem thực lực của Phạm Thải Hồng thoáng cái tăng lên tới trình độ dị năng giả cấp năm, vậy có lẽ không tính vi phạm lời thề lần này a? Đáng thương Phương Nghi còn không biết Hướng Nhật giảo hoạt, nghe vậy trên mặt nới lỏng một khẩu đại khí: "Ta tin tưởng ngươi có thể nói được làm được.."
"Đương nhiên." Hướng Nhật gật đầu, từ chối cho ý kiến, liền một chút tâm lý áy náy cũng không có.
"Nếu không còn chuyện gì nữa vậy tôi đi trước a, nếu còn không đi chắc vị bạn trai kia của cô sẽ nuốt luôn tôi a." Hướng Nhật lời này đương nhiên không phải tùy tiện nói, từ lúc bị Phương Nghi đuổi đi, người nam nhân kia tựu nhìn chằm chằm vào hắn. Nếu như ánh mắt có thể giết người, Hướng Nhật cơ hồ hoài nghi mình đã chết qua hơn mấy trăm ngàn lần.
"Ta cùng hắn không có bất cứ quan hệ nào! " Phương Nghi nhìn thoáng qua nam nhân đứng bên cạnh con mắt đỏ hồng đang nhìn nàng cùng với Hướng Nhật, sắc mặt bỗng nhiên lạnh xuống.
"Phương tiểu thư, những lời này ngươi nói với ta cũng vô dụng, ngươi nên cùng hắn giải thích mới được." Hướng Nhật kỳ thật sớm nhìn ra Phương Nghi không chào đón người nam nhân kia rồi, có thể là bởi vì cố kỵ cái gì đó nên mới không có nói rõ đối với người nam nhân kia, thậm chí còn có một chút ý tứ dung túng ở trong đó.
"Ta không cần phải giải thích cho hắn rõ ràng như vậy! " Phương Nghi lại lạnh lùng mà cự tuyệt "Thiện ý" nhắc nhở của Hướng Nhật.
"Được rồi, chuyện của các ngươi cùng ta không quan hệ, ta đi trước."
Hướng Nhật cũng không muốn xen vào việc của người khác, sở dĩ lắm miệng chủ yếu là muốn kích thích một chút Phương yêu nữ. Hiện tại đã đã đạt đến mục đích của mình, thậm chí lần này thu lấy được cũng vượt ra khỏi mong muốn của bản thân, vậy còn lưu lại để làm gì, chẳng lẽ cùng Phương yêu nữ này dạo phố sao?
"Ngươi đứng lại đó cho ta! "
Mắt thấy Hướng Nhật chuẩn bị rời đi, gọi hắn không phải Phương Nghi mà là cái tên nam nhân hai mắt đã đỏ vằn kia. Hắn đã sớm ghen ghét đến muốn phát điên rồi, nhất là vừa mới nhìn thấy cái tư thế thân mật của Phương Nghi khi tiến đến nói bên tai Hướng Nhật, điều mà ngay cả hắn cũng chưa từng được hưởng qua đãi ngộ nhu vậy, dựa vào cái gì một người bình thường lại có thể a?
"Chuyện gì? " Hướng Nhật lạnh lùng quay đầu lại. Nói thật, đối với người nam nhân này hắn hoàn toàn không có bất kỳ cảm giác tốt lành nào cả. Không chỉ là do cái ngữ khí nói chuyện cao cao tại thượng của đối phương khi trò chuyện với hắn, mà càng bởi vì trên trực giác hắn nhìn người nam nhân này như thế nào cũng không thuận mắt.
"Cùng Phương tiểu thư xin lỗi, bằng không ngươi đừng nghĩ đến chuyện rời khỏi chỗ này! " nam nhân hung dữ nhìn chằm chằm vào Hướng Nhật, hắn cũng không có ý định tựu khinh địch như vậy mà thả cho Hướng Nhật rời đi.
"Xin lỗi? " Hướng Nhật ý vị thâm trường mà nở nụ cười, liếc qua Phương Nghi đang đứng bên cạnh vì những lời của tên nam nhân này mà lộ ra vẻ kinh ngạc. "Ta còn thực không biết mình làm sai cái gì, tại sao phải xin lỗi? "
"Văn Minh, ngươi nổi điên làm gì? " Phương Nghi cũng thanh tỉnh lại, ở một bên nổi giận nói.
Đây càng làm cho người nam nhân kia ghen ghét dữ dội, cho rằng Phương Nghi là ở giữ gìn thể diện cho Hướng Nhật, đầu nóng lên, phát nhiệt phía dưới, chỉ vào Hướng Nhật lớn tiếng nói: "Ta cho ngươi thời gian mười giây đồng hồ, nếu không xin lỗi, tự gánh lấy hậu quả! "
"Móa, đụng phải một thằng điên rồi." Hướng Nhật thấp giọng mắng một câu, chuyển hướng Phương Nghi nói: "Phương tiểu thư, quản tốt người của cô, lần này xem mặt mũi của cô, tôi tha thứ sự vô tri của hắn một lần. Nếu còn dám chọc tôi, tôi sẽ đánh cho nó đến cả mẹ cũng không nhận ra."
"Móa muốn chết! "
Lời nói của Hướng Nhật hiển nhiên kích thích cái tên nam nhân kia, thân hình khẽ động, tựu hướng Hướng Nhật chụp một cái. Chớp động ở giữa, trên tay ẩn ẩn có ánh lửa sáng lên.
"Văn Minh, ngươi thực muốn tìm cái chết sao? " một bên Phương Nghi cũng là thân hình lóe lên, chắn trước mặt người nam nhân kia. Nàng là thấy tận mắt qua lợi hại của Hướng Nhật, Ngũ cấp dị năng giả, đối phó với những người từ năm cấp trở xuống như nàng, quả thật so với giết gà cũng không có khó khăn hơn bao nhiêu. Tuy nàng không thế nào chào đón người nam nhân kia, nhưng cũng không muốn đối phương vì vậy mà bị bất kỳ tổn thương gì, bởi vì điều đó đối với nàng đồng dạng cũng không có bất kỳ chỗ tốt nào cả.
P S : trước ra một chương, chương kế tiếp vừa muốn đã chậm, chờ không được các huynh đệ rửa ngủ đi, chúc các ngươi gặp xuân mộng.
Tác giả: Lý Tiếu Tà
Đệ 918 chương Phạm Thải Hồng bí mật
Spoiler for 918:
"Sư phụ ta tổng cộng thu hai cái đồ đệ. . ."
Đây là câu đầu tiên của Phương Nghi trước khi nói đến bí mật, khả năng là dùng làm đệm lót cho cái bí mật kia.
"Ta biết, ngươi, còn có Phạm Thải Hồng."
Hướng Nhật xen vào một câu, rồi chờ đoạn sau của Phương Nghi.
"Vậy ngươi có hay không biết dị năng của ta và nàng cũng không phải là bẩm sinh, mà là sư phó lợi dụng Hồng Long giúp bọn ta tạo thành? "
Phương Nghi thanh âm phóng được thấp hơn, đối với cái này kiện bí mật, trừ các nàng thầy trò ba người bên ngoài, chỉ sợ còn không có ai biết nàng cùng Phạm Thải Hồng trước kia chỉ là một người bình thường, là dựa vào lực lượng của Hồng Long mới trở thành dị năng giả.
". . . Nói cách khác Hồng Long ngoại trừ có thể cho người khôi phục thanh xuân cùng tăng lên thực lực, cũng có thể lại để cho người bình thường biến thành một dị năng giả? "
Hướng Nhật bị thoáng chấn kinh một chút rồi, rất nhanh liền hiểu được hàm nghĩa đại biểu trong lời nói của Phương Nghi, Hồng Long rõ ràng còn có một cái năng lực nghịch thiên như vậy? Đồng thời cũng nhớ tới trước kia tại nhà hàng nghe lén Hoàng Thiệu Hùng cùng Hainke hai người đối thoại, bề ngoài giống như bọn hắn trong miệng đồ vật cũng có thể lại để cho một người bình thường trở thành như siêu nhân như vậy tồn tại. Cả hai rõ ràng giống nhau như vậy, vậy trong chuyện này có liên quan gì với nhau không?
"Ngươi nói đã biết cách sử dụng Hồng Long, vậy ngươi nhất định đã gặp thứ ở bên trong Hồng Long à? "
Phương Nghi bỗng nhiên lời nói xoay chuyển, thậm chí mà ngay cả ánh mắt cũng trở nên có chút quỷ dị, có chút hả hê, bất quá càng nhiều hơn là để lộ ra một tia mập mờ làm cho người khác khó có thể lý giải.
"Bên trong Hồng Long? "
Hướng Nhật có chút kinh ngạc, chợt nhớ tới lúc trước khi nghiên cứu Hồng Long, từng nhìn thấy ở bên trong viên bảo thạch màu đỏ thân thể không một mảnh vải che thân của Phạm Thải Hồng, chẳng lẽ chính là chỉ cái này?
"Đúng vậy, đó là sư tỷ dâm đãng của ta. Có muốn biết tại sao lại như vậy không? "
Phương Nghi liếm liếm đôi môi đỏ mọng, cảm giác giống như đang dụ dỗ một người nào đó.
Hướng Nhật đương nhiên không có bị sắc dụ, ngược lại bởi vì chuyện của Phạm Thải Hồng mà đẻ ra một sự hiếu kỳ rất lớn: "Là thật sao? "
"Đây chính là ta muốn nói cho ngươi bí mật." Phương Nghi cười cười thần bí, bỗng nhiên tiến đến bên tai Hướng Nhật, thấp giọng nói một câu gì đó.
Sắc mặt Hướng Nhật ngay từ đầu là kinh ngạc cùng với không dám tin, nhưng ngay sau đó tròng mắt bỗng dưng sáng lên, rồi càng ngày càng sáng, mà ngay cả ngữ khí nói chuyện đều nhịn không được run rẩy: "Ngươi nói là sự thật? "
"Bí mật này đầy đủ cho ngươi động tâm rồi a? " Phương Nghi đã cùng Hướng Nhật kéo ra khoảng cách, không nhiều lắm, gần kề khoảng 1m, tựa hồ đang chờ Hướng Nhật gian nan tiêu hóa lấy bí mật kia.
"Ừ, nói thật, bí mật này đã vượt ra khỏi tưởng tượng của ta." Hướng Nhật gật gật đầu, cho dù Phương Nghi không có nói ra bí mật này, chỉ là nói cho hắn biết Hồng Long còn có cái khác nghịch thiên năng lực cũng đã có giá trị tương đương với vé khứ hồi rồi.
"Yên tâm, đã đáp ứng ngươi, ta sẽ không giúp cho Phạm Thải Hồng khôi phục thực lực như trước kia."
Là thực lực trước kia nha! Hướng Nhật trong nội tâm nói như vậy đấy. Nếu như đem thực lực của Phạm Thải Hồng thoáng cái tăng lên tới trình độ dị năng giả cấp năm, vậy có lẽ không tính vi phạm lời thề lần này a? Đáng thương Phương Nghi còn không biết Hướng Nhật giảo hoạt, nghe vậy trên mặt nới lỏng một khẩu đại khí: "Ta tin tưởng ngươi có thể nói được làm được.."
"Đương nhiên." Hướng Nhật gật đầu, từ chối cho ý kiến, liền một chút tâm lý áy náy cũng không có.
"Nếu không còn chuyện gì nữa vậy tôi đi trước a, nếu còn không đi chắc vị bạn trai kia của cô sẽ nuốt luôn tôi a." Hướng Nhật lời này đương nhiên không phải tùy tiện nói, từ lúc bị Phương Nghi đuổi đi, người nam nhân kia tựu nhìn chằm chằm vào hắn. Nếu như ánh mắt có thể giết người, Hướng Nhật cơ hồ hoài nghi mình đã chết qua hơn mấy trăm ngàn lần.
"Ta cùng hắn không có bất cứ quan hệ nào! " Phương Nghi nhìn thoáng qua nam nhân đứng bên cạnh con mắt đỏ hồng đang nhìn nàng cùng với Hướng Nhật, sắc mặt bỗng nhiên lạnh xuống.
"Phương tiểu thư, những lời này ngươi nói với ta cũng vô dụng, ngươi nên cùng hắn giải thích mới được." Hướng Nhật kỳ thật sớm nhìn ra Phương Nghi không chào đón người nam nhân kia rồi, có thể là bởi vì cố kỵ cái gì đó nên mới không có nói rõ đối với người nam nhân kia, thậm chí còn có một chút ý tứ dung túng ở trong đó.
"Ta không cần phải giải thích cho hắn rõ ràng như vậy! " Phương Nghi lại lạnh lùng mà cự tuyệt "Thiện ý" nhắc nhở của Hướng Nhật.
"Được rồi, chuyện của các ngươi cùng ta không quan hệ, ta đi trước."
Hướng Nhật cũng không muốn xen vào việc của người khác, sở dĩ lắm miệng chủ yếu là muốn kích thích một chút Phương yêu nữ. Hiện tại đã đã đạt đến mục đích của mình, thậm chí lần này thu lấy được cũng vượt ra khỏi mong muốn của bản thân, vậy còn lưu lại để làm gì, chẳng lẽ cùng Phương yêu nữ này dạo phố sao?
"Ngươi đứng lại đó cho ta! "
Mắt thấy Hướng Nhật chuẩn bị rời đi, gọi hắn không phải Phương Nghi mà là cái tên nam nhân hai mắt đã đỏ vằn kia. Hắn đã sớm ghen ghét đến muốn phát điên rồi, nhất là vừa mới nhìn thấy cái tư thế thân mật của Phương Nghi khi tiến đến nói bên tai Hướng Nhật, điều mà ngay cả hắn cũng chưa từng được hưởng qua đãi ngộ nhu vậy, dựa vào cái gì một người bình thường lại có thể a?
"Chuyện gì? " Hướng Nhật lạnh lùng quay đầu lại. Nói thật, đối với người nam nhân này hắn hoàn toàn không có bất kỳ cảm giác tốt lành nào cả. Không chỉ là do cái ngữ khí nói chuyện cao cao tại thượng của đối phương khi trò chuyện với hắn, mà càng bởi vì trên trực giác hắn nhìn người nam nhân này như thế nào cũng không thuận mắt.
"Cùng Phương tiểu thư xin lỗi, bằng không ngươi đừng nghĩ đến chuyện rời khỏi chỗ này! " nam nhân hung dữ nhìn chằm chằm vào Hướng Nhật, hắn cũng không có ý định tựu khinh địch như vậy mà thả cho Hướng Nhật rời đi.
"Xin lỗi? " Hướng Nhật ý vị thâm trường mà nở nụ cười, liếc qua Phương Nghi đang đứng bên cạnh vì những lời của tên nam nhân này mà lộ ra vẻ kinh ngạc. "Ta còn thực không biết mình làm sai cái gì, tại sao phải xin lỗi? "
"Văn Minh, ngươi nổi điên làm gì? " Phương Nghi cũng thanh tỉnh lại, ở một bên nổi giận nói.
Đây càng làm cho người nam nhân kia ghen ghét dữ dội, cho rằng Phương Nghi là ở giữ gìn thể diện cho Hướng Nhật, đầu nóng lên, phát nhiệt phía dưới, chỉ vào Hướng Nhật lớn tiếng nói: "Ta cho ngươi thời gian mười giây đồng hồ, nếu không xin lỗi, tự gánh lấy hậu quả! "
"Móa, đụng phải một thằng điên rồi." Hướng Nhật thấp giọng mắng một câu, chuyển hướng Phương Nghi nói: "Phương tiểu thư, quản tốt người của cô, lần này xem mặt mũi của cô, tôi tha thứ sự vô tri của hắn một lần. Nếu còn dám chọc tôi, tôi sẽ đánh cho nó đến cả mẹ cũng không nhận ra."
"Móa muốn chết! "
Lời nói của Hướng Nhật hiển nhiên kích thích cái tên nam nhân kia, thân hình khẽ động, tựu hướng Hướng Nhật chụp một cái. Chớp động ở giữa, trên tay ẩn ẩn có ánh lửa sáng lên.
"Văn Minh, ngươi thực muốn tìm cái chết sao? " một bên Phương Nghi cũng là thân hình lóe lên, chắn trước mặt người nam nhân kia. Nàng là thấy tận mắt qua lợi hại của Hướng Nhật, Ngũ cấp dị năng giả, đối phó với những người từ năm cấp trở xuống như nàng, quả thật so với giết gà cũng không có khó khăn hơn bao nhiêu. Tuy nàng không thế nào chào đón người nam nhân kia, nhưng cũng không muốn đối phương vì vậy mà bị bất kỳ tổn thương gì, bởi vì điều đó đối với nàng đồng dạng cũng không có bất kỳ chỗ tốt nào cả.
P S : trước ra một chương, chương kế tiếp vừa muốn đã chậm, chờ không được các huynh đệ rửa ngủ đi, chúc các ngươi gặp xuân mộng.