Quyển 20
Chương 78
Nhóm Dịch Tepga
Nguồn: Vip.vandan
Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Nội dung thu gọn
Chẳng qua Triệu Quốc Đống không quá để ý đến thái độ của Lăng Chính Dược. Dù Lăng Chính Dược có thái độ gì thì hắn vẫn kiên định làm theo kế hoạch của mình. Xây dựng nhà xã hội chính là bước đầu trong chiến lược đảm bảo xã hội của hắn, không thể có sơ sẩy, vứt bỏ quan điểm này thì kết cấu quan điểm chính trị của mình với hình thức Ninh Lăng sẽ suy sụp. Ở điểm này Triệu Quốc Đống cần phải kiên quyết.
Về phần Lăng Chính Dược ủng hộ cũng tốt, phản đối cũng tốt, Triệu Quốc Đống đúng là không thèm để ý. Phản đối cũng không sao, có thể là do quan điểm của mình và y có đối lập, trung ương không phải không nhìn thấy.
Đương nhiên phản đối ngoài mặt là không thể, dù sao đây là dựa trên chính sách mà trung ương đưa ra. Nó giống như xóa bỏ các sân golf trái phép vậy, không ai phản đối nhưng lại dùng nhiều cách để chống đối.
Tranh đấu ở tầm này ngoài cách dùng nhân sự ngăn cản ra thì càng nhiều là đấu về quan điểm chấp chính, không phải nói quan điểm của anh phù hợp chính sách của trung ương là anh chiếm ưu thế. Trung ương cũng cho địa phương một bộ phận quyền lực căn cứ tình hình thực tế mà tiến hành, cho nên kiên trì quan điểm của mình, kéo dài khoảng cách đôi bên cũng không có nghĩa anh nắm chắc phần thắng, nhất là có vài chính sách anh còn khó có thể nhìn cái là biết sẽ có hiệu quả như thế nào.
Lãnh đạo chủ yếu của Đảng, chính quyền nếu như không nhất trí về quan điểm như vậy nó có thể là con dao hai lưỡi. chủ tịch tỉnh làm như thế nào để đẩy mạnh công việc, lại có quan điểm độc lập của mình cũng là một chuyện đang để suy nghĩ. Đương nhiên anh không cần vì thể hiện sự khác biệt của mình mà cố ý muốn làm gì. Trên thực tế trong hiện thực quan điểm của hai người không thể hoàn toàn nhất trí, anh chỉ cần kiên trì quan điểm mà anh cho rằng chính xác là đủ.
- Đông ca, tôi biết vài quan điểm của tôi có thể không phù hợp hứng thú vài người, chẳng qua không sao cả, tôi làm quan không phải vì ai đó mà làm, không vì thái độ của một số người mà thay đổi nguyên tắc của tôi. Tôi có quan điểm, cái nhìn của mình, chỉ cần trung ương không miễn chức tôi, không rõ ràng nói cách làm của tôi không đúng thì tôi sẽ tiếp tục làm như vậy. Về phần việc này ảnh hưởng đến lợi ích người khác thì không quan trọng. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Triệu Quốc Đống cười cười một tiếng.
- Tôi đã chuẩn bị tư tưởng.
- Có chuẩn bị tư tưởng là tốt, nếu như chính mình cảm thấy là chính xác thì cứ kiên trì mà làm.
Lôi Hướng Đông gật đầu nói.
- Tôi nghĩ có lẽ một vài cách làm của cậu có chút mạo hiểm nhưng lại có thể khiến trung ương chú ý. Trung ương càng hy vọng sự thử nghiệm này đạt thành công. Ví dụ như xây dựng nhà xã hội vậy, hình như hội nghị công tác xây dựng nhà xã hội toàn quốc sẽ tổ chức ở Ninh Lăng An Nguyên, đây là chứng minh tốt nhất cho sự thành công của cậu.
Đức Sơn đã đưa Nhược Đồng về nhà, Nhược Đồng gần tới ngày sinh nên không tiện, tinh thần dễ mệt mỏi cho nên sớm về nhà nghỉ ngơi. Anh em Triệu gia cũng không mấy khi có cơ hội cùng với Phòng Tử Toàn ngồi cùng ông anh trai, mà Lôi Hướng Đông càng là khách quý đặc biệt.
Lôi Hướng Đông từ lâu đã biết quan điểm của tập đoàn Thương Lãng và Triệu Quốc Đống, y vừa kinh ngạc vừa thấy hợp lý. Với bản lĩnh của Triệu Quốc Đống thì từ những năm 90 muốn kiếm tiền không phải việc khó. Mặc dù tập đoàn Thương Lãng có thể trong hơn mười năm phát triển đến mức này đủ làm người ta than thở nhưng thời hỗn loạn thường xuất hiện anh hùng.
Chuyện “Phong lưu hoang đường” của Đức Sơn thì Lôi Hướng Đông cũng nghe qua.
Vị Nhị ca nổi tiếng trong làng giải trí, Đức Sơn vốn không phải làm trong ngành này nhưng lại thích chơi trong ngành này, có lẽ người này trời sinh có số hưởng thụ, chẳng qua ở làng giải trí ngoài việc lên án cuộc sống tình cảm của hắn ra còn đâu đều nhất trí tán thành dù là các hoạt động công ích, từ thiện, vị Nhị ca này không chịu kém ai, còn là “Thiên sứ” trong làng giải trí, các bộ phim, buổi lễ thiếu tài trợ chỉ cần tìm tới cửa thì hơn phân nửa đều có thể có kết quả tốt. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Chúng ta đây có coi là cuộc hội thảo nghiên cứu nhỏ không?
Lôi Hướng Đông nhìn ba người ngồi trên ghế không nhịn được cười:
- Một là chuyên gia tài chính, một quan chức nhà nước cao cấp, hai công ty tư nhân, ừ, một tập đoàn kinh doanh nước suối lớn nhất cả nước, đứng thứ ba trong ngành dược, ồ còn cả đầu tư bất động sản nữa. Còn một công ty là công ty năng lượng và khai khoáng xuyên quốc gia. Không, nói như vậy hơi quá chẳng qua tốc độ phát triển của tập đoàn Quốc Toàn quá nhanh.
- Đông ca, anh đừng tự khiêm tốn, học giả kinh tế thì đã sớm bay rồi, lúc này chỉ còn có khứu giác và ánh mắt của nhà kinh doanh. đương nhiên còn có cả nhận thức và giải thích về thế giới này.
Phòng Tử Toàn cười đáp.
Phòng Tử Toàn và Lôi Hướng Đông mấy năm nay liên lạc khá nhiều. Dù là Lôi Hướng Đông hay Phòng Tử Toàn đều không đề cập điểm này nhưng Triệu Quốc Đống biết. Chẳng qua hắn không muốn hỏi nhiều. Tập đoàn năng lượng, quặng mỏ lớn như tập đoàn Quốc Toàn, hai năm qua lại tập trung chính vào thị trường nước ngoài nên cần rất nhiều vốn, không có một bằng hữu cố vấn phân tích đáng tin lại có kinh nghiệm thì sẽ rất mạo hiểm, mà Lôi Hướng Đông cũng đã cung cấp không ít đề nghị cho Phòng Tử Toàn.
- Tử Toàn, trình độ nói chuyện tăng nhanh quá đó, đánh giá Đông ca như vậy, không sợ Đông ca trả thù ông sao?
Triệu Quốc Đống trêu Phòng Tử Toàn.
Trường Xuyên vẫn trầm ổn như mọi khi, áo dài, quần dài, giày da màu đen, ánh mắt sáng rực, trên mặt luôn lộ nụ cười, cả người không nhìn ra một tia táo bạo gì, ngay cả Triệu Quốc Đống cũng không nhịn được khen em trai mình.
Bất cứ lúc nào cũng không xuất hiện trước giới truyền thông, không nhận phỏng vấn dưới mọi hình thức, truyền thông cũng không có tin gì liên quan đến Triệu Trường Xuyên. Trường Xuyên cũng rất ít khi tham gia các hoạt động, nghi thức của tập đoàn, hai vị phó tổng giám đốc Khuất Bình và Mễ Linh là người phát ngôn tốt nhất cho y, mà nếu như không phải có ông anh trai Đức Sơn quá nổi tiếng có lẽ càng ít người biết đến Trường Xuyên hơn.
- Hắc hắc Quốc Đống, đừng có nghĩ trình độ đạo đức của Đông ca kém như vậy. Đông ca là bạn ông, thông qua ông tôi mới quen Đông ca, chẳng lẽ bạn của ông có chuyện? Đó chính là sỉ nhục đầu óc của ông.
Phòng Tử Toàn cười hì hì nói.
- Sao, tập đoàn Quốc Toàn gặp khó khăn ư?
Triệu Quốc Đống đánh giá Phòng Tử Toàn có vài vấn đề khó khăn muốn thảo luận với Lôi Hướng Đông và mình, hơn nữa có lẽ vấn đề rất quan trọng nếu không Phòng Tử Toàn biết mình bây giờ không quan tâm đến tập đoàn Thương Lãng thì cũng không tham gia vào vụ này.
- Ừ, vấn đề khó khăn tôi cũng không nói, chỉ là có lựa chọn làm tôi rất rối rắm, đương nhiên nguyên nhân chủ yếu là không nắm rõ tương lai.
Phòng Tử Toàn gật đầu nói:
- Z phát triển khá tốt ở Đông Nam Á cùng Australia, trụ sở chính trước tháng mười sẽ chuyển từ Bắc Kinh sang Hongkong, ba tỉnh Nội Mông, Tấn, Kiềm mặc dù có nghiệp vụ khá nhiều của tập đoàn nhưng căn cứ tin tức đáng tin cậy thì có vẻ như quốc gia sắp đưa ra chính sách mới với ngành tài nguyên. Mặc dù tập đoàn Quốc Toàn là công ty trên thị trường chứng khoán nhưng còn có một bộ phận tài nguyên không đưa vào công ty niêm yết, có lẽ chính quyền yêu cầu chỉnh hợp cho nên tập đoàn ngoài công ty niêm yết ra thì các cái khác cũng sẽ từng bước rời khỏi.
Lôi Hướng Đông và Triệu Quốc Đống nhìn nhau, tất cả đều im lặng.
Chính sách ngành tài nguyên của Trung Quốc ở các tỉnh không nhất trí, tỉnh Tấn đã bắt đầu có vài lời đồn yêu cầu tiến hành chỉnh hợp ngành than trong toàn tỉnh, bên Nội Mông chưa có thái độ rõ ràng. Tài sản than trong nước của tập đoàn Quốc Toàn chủ yếu ở Nội Mông, tỉnh Tấn cũng có một bộ phận, tỉnh Tấn điều chỉnh chính sách sản nghiệp đương nhiên sẽ ảnh hưởng đến tập đoàn Quốc Toàn. Chẳng qua Năng lượng Quốc Toàn đã là công ty niêm yết, hầu hết tài sản cũng nằm trên niêm yết, tỉnh Tấn muốn có biện pháp với số tài sản này là rất khó khăn. Hơn nữa tình hình an toàn lao động của Năng lượng Quốc Toàn được xếp hàng đầu cả nước.
Lôi Hướng Đông và Triệu Quốc Đống không tiện bình luận thay đổi về chính sách của các tỉnh, chỉnh hợp đương nhiên có lý của nó nhưng làm như thế nào với đủ lý do, tạo được thành công, bảo vệ lợi ích của nhà đầu tư là một vấn đề. Nhưng tỉnh Tấn đã hạ quyết tâm chỉnh hợp, ở điểm này có lẽ đã được trung ương cho phép.
Phòng Tử Toàn chìm nổi trong giới kinh doanh nhiều năm như vậy, trước đó để Năng lượng Quốc Toàn niêm yết lên thị trường chứng khoán Hongkong chính là lựa chọn sáng suốt, trở thành công ty trên thị trường chứng khoán khiến tài sản và việc thu mua Năng lượng Quốc Toàn phải theo quy luật thị trường, hơn nữa Phòng Tử Toàn đã sớm giảm số cổ phần nắm giữ của tập đoàn Quốc Toàn trong công ty Năng lượng Quốc Toàn, chuyển tài chính thu được sang các hạng mục mới ở Đông Nam Á cùng Australia.
Phòng Tử Toàn bây giờ lo nhất chính là kế hoạch đầu tư của mình ở Đông Nam Á cùng Australia có bị ảnh hưởng hay không, nhất là khi thị trường tài chính Âu, Mĩ khủng hoảng sẽ khiến sự phát triển của Trung Quốc bị ảnh hưởng không nhỏ, mà các hạng mục chủ yếu của Phòng Tử Toàn ở nước ngoài lại dựa vào thị trường trong nước không nhỏ, vì vậy hắn cần một dự đoán.
15.11.2012
Lăng Độ Vũ
-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-
1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà Ngày gia nhập: 16.01.2007
Bài viết: 201878 / Điểm: 1315
Tâm trạng:
Quyển 20
Chương 79
Nhóm Dịch Tepga
Nguồn: Vip.vandan
Nội dung thu gọn
Tập đoàn Quốc Toàn đầu tư rất lớn ở Đông Nam Á cùng Australia, nhất là Indonesia cùng Australia " Indonesia chủ yếu tập trung ở hai hạng mục than đá và khí hóa lỏng thiên nhiên. Bên Australia thì lại liên hợp với một số công ty tư nhân Trung Quốc để tiến hành khai thác quặng sắt. Ở tình hình kinh tế trong và ngoài nước có nhiều nhân tố không xác định cho nên tập đoàn Quốc Toàn đang lo tiếp tục tăng cường đầu tư ở Đông Nam Á cùng Australia có bị ảnh hưởng hay không?
Phòng Tử Toàn nói ra suy nghĩ của mình:
- Một khi tốc độ tăng trưởng của Trung Quốc chậm lại, các hạng mục đầu tư chủ yếu của tập đoàn cũng vây quanh thị trường trong nước, cái này cần phải có phán đoán rõ ràng, nếu tốc độ tăng trưởng kinh tế của Trung Quốc giảm mạnh thì tập đoàn không thể không cân nhắc giảm đầu tư ở Đông Nam Á cùng Australia.
Triệu Quốc Đống liếc nhìn Lôi Hướng Đông sau đó nói:
- Tử Toàn, tập đoàn ông cũng có các nhà phân tích chiến lược mà, bọn họ chẳng lẽ không có đánh giá gì sao?
- Bọn họ nhất định có, tôi không phải không tin bọn họ nhưng bọn họ chủ yếu phân tích dựa trên số liệu và qne, tôi hy vọng được một phán đoán ở tầm cao hơn. Cái này là rất quan trọng cho sự sinh tồn của tập đoàn, không thể sơ sót.
Phòng Tử Toàn nói.
- Tôi muốn có sự đánh giá, phân tích đến từ nhiều mặt.
Do cục diện chính trị ở Indonesia mấy năm qua khá ổn định, tập đoàn Quốc Toàn đã tạo quan hệ khá tốt ở Indonesia nên đã liên tục tham gia mấy hạng mục ở đây, nhất là hạng mục khí hóa lỏng, trong lĩnh vực năng lượng tập đoàn Quốc Toàn đã thành công đánh bại mấy tập đoàn của Nhật Bản, đứng vững ở Indonesia. Mà bên phía Indonesia cũng hy vọng tập đoàn Quốc Toàn sẽ tăng cường đầu tư thêm nữa vào nước mình.
Tập đoàn Quốc Toàn cũng mở rộng lĩnh vực từ năng lượng sang xây dựng, xây dựng Thiên Phu liên minh với tập đoàn Quốc Toàn để xây dựng một hạng mục đường cao tốc theo phương thức BOT ở Indonesia.
Nhưng thị trường chủ yếu của tập đoàn Quốc Toàn vẫn là tại Trung Quốc, nhất là ở mảng than đá và khí hóa lỏng. đây là trụ cột sinh tồn của tập đoàn Quốc Toàn, nếu như tốc độ tăng trưởng của Trung Quốc giảm mạnh sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với tập đoàn Quốc Toàn.
- Đông ca, xem ra Tử Toàn muốn anh tạo niềm tin cho hắn.
Triệu Quốc Đống nở nụ cười, giọng điệu khá dễ dàng. Phòng Tử Toàn nghe xong cũng thoáng yên tâm, Triệu Quốc Đống có thái độ này chính là một ám chỉ.
Lôi Hướng Đông thoáng lộ vẻ trầm tư giống như đang suy nghĩ gì đó. Trường Xuyên ở bên cũng có vẻ mặt giống y, chẳng qua lại lộ vẻ lạnh nhạt giống như không để ý đến điều Phòng Tử Toàn đề cập.
Trường Xuyên như quên tập đoàn Thương Lãng vẫn là cổ đông lớn nhất của tập đoàn Quốc Toàn, mặc dù cổ đông lớn nhất chưa bao giờ thực hiện quyền lực quản lý mà rất tin tưởng giao quyền lực này cho Phòng Tử Toàn.
Trường Xuyên gần như không bao giờ hỏi đến công việc của tập đoàn Quốc Toàn, y tin Phòng Tử Toàn sẽ có cách giải quyết nếu như gặp khó khăn.
- Phán đoán này không dễ đưa ra bởi vì tôi không nắm chắc, tôi chỉ có thể nói qua quan điểm cá nhân của mình.
Lôi Hướng Đông suy nghĩ một chút và vẫn thấy mình nên nói thì hay hơn.
- Kinh tế trong nước thêm nhân tố không xác định ở bên ngoài, nhất là thị trường tài chính Âu Mĩ theo tôi thấy trong thời gian ngắn sẽ không thể nào giải quyết được, có lẽ trong vòng ba đến năm năm tới rất khó khởi sắc, xuất hiện suy thoái cũng là bình thường.
- Về phần trong nước về cơ bản là tốt nhưng bọt biển trong lĩnh vực bất động sản lại tăng lên, các ngành xuất khẩu cũng sẽ bị ảnh hưởng nhiều. Nếu như quốc gia cảm thấy đảm bảo tăng trưởng kinh tế cao hơn tất cả thì có thể dùng các chính sách kích thích ví dụ như tăng đầu tư tài sản cố định, chẳng qua tôi nghĩ nếu làm thế sẽ gặp cục diện không thể khống chế. Đến lúc ấy áp lực xã hội sẽ khiến quốc gia phải dùng thủ đoạn cứng rắn khống chế, tỉ lệ đồng nhân dân tệ sẽ tăng cao, kinh tế giảm tốc.
- Đông ca, ý của anh là kinh tế trong nước sẽ là tăng trước, giảm sau? Đầu tiên bị chính sách đầu tư ảnh hưởng sau đó lại bị áp lực làm cho giảm xuống?
Phòng Tử Toàn bắt được ý của Lôi Hướng Đông.
- Ừ, chính là ý này, nhưng đây chỉ là phán đoán của riêng tôi. Chính phủ cũng có thể cho rằng kinh tế Âu Mĩ suy thoái, thị trường xuất khẩu ảnh hưởng nhưng có thể mượn cơ hội này điều chỉnh kết cấu sản nghiệp trong nước. Kinh tế Trung Quốc có thể qua được cửa này thì chính là thành công.
Lôi Hướng Đông từ tốn nói.
Triệu Quốc Đống khá phục sức phán đoán của Lôi Hướng Đông. Trên thực tế hắn nhớ quốc gia sẽ có vài chính sách mang lại ảnh hưởng sâu sắc, áp lực lạm phát làm chính quyền không thể thở nổi, không thể không dùng một vài thủ đoạn để giảm tăng trưởng nóng, tỷ lệ đồng nhân dân tệ không thể không thả lỏng khống chế, kết quả chính sách của chính phủ bị đả kích rất lớn. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Lôi Hướng Đông tuy đưa ra hai khả năng nhưng ý rất rõ ràng đó là nếu không có nhân tố bất ngờ xuất hiện thì trung ương, chính phủ có thể sẽ khuynh hướng đảm bảo tăng trưởng kinh tế, về phần lạm phát, bọt biển cũng còn chưa thành uy hiếp trực tiếp nhất, phải đến vài năm sau mới thể hiện ra.
- Đông ca, theo cách nói của anh thì nửa cuối năm hoặc đầu năm tới chính phủ sẽ đưa ra chính sách kích thích kinh tế?
Trường Xuyên nói xen vào.
- Nếu không có bất ngờ thì chính là như vậy, chẳng qua chính sách kích thích và quy mô khó hiểu hỏi đến mức nào bây giờ còn chưa thể xác định. Đối với tập đoàn Quốc Toàn mà nói thì cũng là một ẩn số.
Lôi Hướng Đông chép miệng nói.
- Điểm này tập đoàn Quốc Toàn cần cẩn thận phán đoán.
Phòng Tử Toàn gật đầu, nói đến mức này đã là không dễ dàng gì, ít nhất có thể xác định trung ương sẽ không phải không làm gì khi tình hình kinh tế trong và ngoài nước có biến chuyển, mà tiến hành đẩy mạnh cơ sở vật chất và đầu tư tài sản cố định chính là thủ đoạn tốt nhất trung ương có thể sử dụng. Điều này cũng có nghĩa trong hai ba năm tới các hạng mục khai thác cũa vẫn đảm bảo được nguồn cung.
Triệu Quốc Đống không nói xen vào, thực tế hắn cũng không biết nên đề nghị Phòng Tử Toàn như thế nào, rất nhiều chuyện đã nằm ngoài trí nhớ của hắn. Trung ương có thể đưa ra chính sách kích thích kinh tế hay không cũng khó nói, quy mô đến mức nào, có hạn chế với nguồn tài chính chảy vào thị trường bất động sản không? Tất cả đều không thể phán đoán, nó cũng cần Phòng Tử Toàn tự mình quyết định.
- Quốc Đống, tâm trạng của chú có vẻ không được tốt?
Lôi Hướng Đông bưng chén nhấp một ngụm rồi nói.
Phòng Tử Toàn và Trường Xuyên ra ngoài thương lượng. mặc dù Trường Xuyên không quá thích quan tâm công việc cụ thể của tập đoàn Quốc Toàn nhưng dù sao lần này lại khác. Tập đoàn Quốc Toàn tập trung chính trong lĩnh vực tài nguyên, khi tỉ lệ đầu tư ra nước ngoài cao thì xu thế hướng đi của nền kinh tế ảnh hưởng lớn đến tập đoàn Quốc Toàn. Xác định chiến lược phát triển còn cần phải tiến hành trao đổi thật kỹ. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Triệu Quốc Đống nhíu mày nói.
- Từ một vài dư luận trong nước thì thấy còn chưa quá kịch liệt, nhưng nếu như các ngành xuất khẩu bị ảnh hưởng càng lúc càng lớn, xuất hiện cái gọi là cơn sóng phá sản, đình công thì không biết lúc ấy trung ương còn ngồi ổn được hay không?
- Chú không đồng ý cách dùng tăng cường đầu tư tài sản cố định để kích thích phát triển kinh tế? Xây dựng cơ sở vật chất của nước ta vẫn còn yếu, dù có đầu tư mạnh cũng không thể coi là vượt quá phương hướng mà. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Lời Lôi Hướng Đông nói không quá xác định.
- Tăng cường đầu tư cơ sở vật chất không phải vấn đề, chủ yếu là một khi ngân hàng buông lỏng cách cho vay, ngành bất động sản sẽ đục nước béo cò sẽ dẫn tới giá nhà tăng vọt, bây giờ giá nhà bong bóng đã khá lớn, phản ứng của dân chúng rất mạnh. Nếu ngân hàng thả lỏng sẽ khiến giá đất tăng cao hơn nữa, lạm phát tăng cao.
Triệu Quốc Đống cười khổ một tiếng.
- Tôi cảm thấy dùng từ hậu họa khôn cùng cũng không quá đáng.
- Còn không quá đáng?
Lôi Hướng Đông trừng mắt nhìn Triệu Quốc Đống.
- Đông ca, tôi không tin anh không rõ lạm phát tăng cao thì khó khống chế đến mức như thế nào. Hệ thống tín dụng Mỹ khủng hoảng là do đâu? Nếu như nước ta dùng tăng đầu tư tài sản cố định để kích thích tăng trưởng, vậy dân chúng sẽ nghĩ như thế nào? Trung ương lấy biện pháp gì để áp chế lạm phát? Tỉ giá hối đoái tăng lên hay giảm đi? Lúc ấy sẽ không sợ tăng trưởng kinh tế giảm đi ư?
Triệu Quốc Đống cười lạnh một tiếng.
15.11.2012
Lăng Độ Vũ
-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-
1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà Ngày gia nhập: 16.01.2007
Bài viết: 201878 / Điểm: 1315
Tâm trạng:
Quyển 20
Chương 80
Nhóm Dịch Tepga
Nguồn: Vip.vandan
Nội dung thu gọn
Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Lôi Hướng Đông trầm ngâm không nói, thực tế mặc dù bây giờ còn chưa xác định trung ương dùng biện pháp gì để ứng phó nhưng theo thông lệ thì trung ương khi thấy kinh tế giảm tốc độ tăng trưởng, nhất là ở khu vực duyên hải với nhiều ngành xuất khẩu thì nhất định sẽ tăng đầu tư tài sản cố định, xây dựng cơ sở vật chất để thúc đẩy, đây là con dao hai lưỡi mà ai cũng có thể thấy.
- Từ góc độ chính trị nhìn nhận thì trung ương sợ rằng vào lúc nhất định sẽ khởi động kế hoạch kích thích, cá nhân tôi cho rằng trung ương sẽ nhằm vào các công trình dân sinh, xây dựng cơ sở vật chất nhưng quy mô không quá lớn, nói cách khác làm vậy là tránh cho lạm phát tăng cao.
Lôi Hướng Đông từ tốn nói.
- Hơn nữa tôi cũng không cho rằng các ngành xuất khẩu sẽ bị ảnh hưởng đến mức trời long đất lở, lợi dụng cơ hội này đào thải các ngành gây ô nhiễm môi trường, tiêu tốn điện năng cao cũng là một thu hoạch thêm vào, điều chỉnh kết cấu sản nghiệp cùng với thăng cấp thường thực hiện trong nguy cơ, lúc thuận buồm xuôi gió có ai muốn làm. Chủ yếu vẫn là quy mô nhất là tuyệt đối không thể bỏ mặc ngành bất động sản phát triển như thế nào thì phát triển.
- Nhưng anh cảm thấy ở tình huống bất động sản không ngừng nóng lên thì lãnh đạo trung ương có thể chống lại được với áp lực rất lớn từ quần thể lợi ích kia không?
Triệu Quốc Đống hỏi lại một câu:
- Cái này còn chưa tính một đám chuyên gia kinh tế gì gì đó đi sau.
Bị Triệu Quốc Đống nói như vậy, Lôi Hướng Đông mở to mắt nhìn tới:
- Quốc Đống, cậu muốn làm gì? Ừ, muốn tôi làm gì? Tôi cảm thấy hôm nay cậu kéo tôi tới đây quyết không chỉ đơn giản là đưa ra phán đoán giúp qq mà thôi. Chuyện này cậu chỉ cần nói một câu là giải quyết xong mà.
Triệu Quốc Đống khẽ thở dài một tiếng:
- Quan điểm của chúng ta khá nhất trí nhưng tôi đoán chúng ta khó có thể làm trung ương tiếp nhận quan điểm của mình. Ý của tôi là chúng ta cần phải đưa ra âm thanh của mình, đưa ra quan điểm của mình. Nhất là anh, anh có sức ảnh hưởng nhất định trong hệ thống tài chính Trung Quốc, hơn nữa tôi tin chúng ta có người cùng chí hướng. Chúng ta có thể tỏ rõ quan điểm của mình, nhắc nhở trung ương không nên vì áp lực nhất thời ảnh hưởng. Trung Quốc là nước lớn, có năng lực và thực lực để chống lại những cơn phong ba.
Lôi Hướng Đông nhìn chằm chằm vào Triệu Quốc Đống một lúc sau mới nói:
- Cậu định muốn cho thấy quan điểm?
- Ừ.
Triệu Quốc Đống lạnh nhạt nói:
- Dội nước lạnh, đi ngược dòng nước, tôi biết sẽ có kết quả gì nhưng vẫn hơn là đi ngược lại tâm nguyện của mình. Mặc kệ quan điểm của tôi là đúng hay sai, tôi cuối cùng nếu không nói ra thì sẽ thấy áy náy với lương tâm mình.
Lôi Hướng Đông hít sâu một hơi nói:
- Tôi hiểu.
…
Triệu Quốc Đống chưa bao giờ quên cuộc sống đặc biệt này nhưng đối với sự kiện đặc thù này thì hắn đúng là bất lực.
Ngoài việc yêu cầu cao về năng lực phòng chống thiên tai, có thể nhanh chóng phái đội ngũ phòng chống thiên tai, cũng chỉ có thể dùng một vài phương thức để thực hiện chuẩn bị vật tư phòng chống thiên tai. Mặc dù là vậy Triệu Quốc Đống vẫn cảm thấy Tào Ninh phụ trách công việc này nhìn về phía mình với ánh mắt kỳ quái. Hắn là chủ tịch tỉnh lại quan tâm tới công việc cụ thể như vậy, ngoài việc không tin tưởng lãnh đạo phụ trách ra thì không còn lý do gì khác. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Triệu Quốc Đống không có gì để nói với việc này, nói mình biết trước tương lai ư? Có khi bị các nhà nghiên cứu khoa học mang đi giải phẫu nếu không là đẩy hắn vào viện tâm thần.
Triệu Quốc Đống không ngại người khác nghĩ mình như thế nào, hắn cố gắng làm những việc trong phạm vi có thể nhưng loại chuyện như động đất thì không ai có thể nói rõ mà.
Đối với ngành phòng chống thiên tai ở An Nguyên mà nói, chủ tịch tỉnh Triệu Quốc Đống vừa nhận chức đã rất chú trọng công tác này làm bọn họ rất bất ngờ và hưng phấn. Vấn đề cơ cấu biên chế được giải quyết ngay, các trang thiết bị cần thiết cũng cố gắng được thỏa mãn. Mà từ khi còn làm quyền chủ tịch tỉnh đến khi làm chủ tịch tỉnh, Triệu Quốc Đống đã tự mình đến ba lần, hơn nữa yêu cầu ngành phòng chống thiên tai kết hợp giải quyết các các ngành chống sự cố mỏ than, đường giao thông tiến hành diễn tập, hơn nữa cũng tổ chức cuộc thi trong toàn tỉnh.
Đương nhiên đây là việc trong phạm vi quyền lực của Triệu Quốc Đống, về phần nói làm trước gì đó thì Triệu Quốc Đống cảm thấy sợ là mình vô lực trừ khi mình thật sự nhanh chóng thành thầy tướng số.
….
- Đội ngũ phòng chống thiên tai An Nguyên trong thời gian ngắn nhất đã đến được nơi tai nạn, cũng tiến hành cứu viện đầu tiên.
- Đội ngũ phòng chống thiên tai tiến hành phân công hợp tác, trở thành trung tâm trong đợt cứu nạn….
- Đội ngũ phòng chống thiên tai An Nguyên đầy đủ phát huy tác phong chịu khó, chịu khổ, không ngừng vì dân chúng gặp nạn.
Gác điện thoại do chánh văn phòng chỉ huy phòng chống thiên tai tỉnh kiêm chỉ huy trưởng chỉ huy đội cứu naj An Nguyên Ngô Hiển Thông, Triệu Quốc Đống day day trán. Động đất diễn ra theo như hắn nhớ.
Điều mình có thể làm đã làm, 14 đội ở thành phố, thị xã cùng với đội của tỉnh kết hợp lại làm một đội ngũ chỉnh thể bay đầu tiên tới khu tai nạn thậm chí còn nhanh hơn cả Quân đội, mà những cuộc diễn tập trước đó của đội ngũ phòng chống thiên tai An Nguyên cũng làm bọn họ nhanh chóng làm quen với thực tế, sự thật chứng minh chuẩn bị trước đó đã phát huy tác dụng rất lớn.
An Nguyên chuẩn bị đầy đủ trang thiết bị vật tư cũng phát huy tác dụng lớn, trong thời gian ngắn nhất gom góp rất nhiều vật tư vận chuyển đến khu bị nạn, thể hiện lòng thương người của An Nguyên.
Nhật báo nhân dân, Cctv đều đồng loạt đánh giá cao về biểu hiện của đội ngũ phòng chống thiên tai An Nguyên, mấy kênh truyền thông đều tới phỏng vấn Ngô Hiển Thông.
Ngô Hiển Thông cũng giới thiệu trong một năm qua Ủy ban nhân dân tỉnh rất coi trọng việc xây dựng và đề cao năng lực của đội ngũ phòng chống thiên tai, chẳng những đảm bảo một cách lớn nhất về tài chính, nhân lực, trang bị, hơn nữa còn tiến hành các cuộc diễn tập, cuộc thi trong tỉnh, đây là nguyên nhân quan trọng nhất để đội ngũ phòng chống thiên tai An Nguyên có thể phát huy tác dụng lớn đến thế.
Tất cả đều được đưa lên trên các phương tiện truyền thông, biểu hiện xuất sắc của đội ngũ phòng chống thiên tai An Nguyên trong cơn động đất đã thể hiện rõ sức chấp hành của tỉnh ủy, ủy ban tỉnh An Nguyên, trung ương và vài bộ liên quan cũng khẳng định biểu hiện xuất sắc của An Nguyên. Tào Ninh vì thế cũng được nhiều khen ngợi. Chẳng qua hắn có chút lo lắng bất an, trước đó hắn không cho là đúng việc Triệu Quốc Đống làm lớn, chú trọng việc phòng chống thiên tai quá mức. Bây giờ xem ra Triệu Quốc Đống chú tâm vào từng công việc gì đó đều đạt hiệu quả không thể tưởng tượng.
Theo giai đoạn một của đợt cứu nạn dần kết thúc, việc tiếp theo là các tỉnh sẽ tiến hành chung trong sự an bài của trung ương.
Đối với tỉnh ủy, ủy ban tỉnh An Nguyên mà nói làm tốt công việc của mình mới là việc cơ bản nhất.
Chẳng qua từ tình hình trong và ngoài nước mà nói thì tình hình kinh tế không quá lạc quan, thị trường tài chính quốc tế liên tục rung chuyển nhất là hệ thống tín dụng Mỹ bắt đầu phát huy tác dụng, chính phủ Mỹ mặc dù nghĩ mọi biện pháp dập ngọn lửa nhưng rất nhiều nhà đầu tư sợ hãi vì sự phát triển quá độ của thị trường tín dụng Mỹ, các cơn gió lốc càng lúc càng lớn xảy ra….
Trung ương cũng đã nghiên cứu làm như thế nào đối phó với ảnh hưởng của quốc tế mang tới, nó làm Triệu Quốc Đống khá lo lắng. Một khi trung ương quyết định khởi động kế hoạch kích thích kinh tế trên quy mô lớn thì sẽ dẫn tới cục diện khó có thể vãn hồi.
Cố hết sức, Triệu Quốc Đống đôi khi an ủi mình như vậy, mình cũng thông qua vài con đường để nói ra vài quan điểm của mình nhưng rốt cuộc có được lãnh đạo trung ương tiếp nhận hoặc tiếp nhận ở trình độ nào thì bây giờ chỉ có thể quan sát.
6 ngày trước
Lăng Độ Vũ
-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-
1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà Ngày gia nhập: 16.01.2007
Bài viết: 201878 / Điểm: 1315
Tâm trạng:
Quyển 20
Chương 81
Nhóm Dịch Tepga
Nguồn: Vip.vandan
Nội dung thu gọn
Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Khó khăn vượt quá tưởng tượng, áp lực rất lớn, các loại vấn đề đan xen vào nhau. Nói thật, chủ tịch, tôi có chút hối hận khi tiếp nhận sự khiêu chiến này.
Tiêu Phượng Minh cầm chén thở dài nói. Triệu Quốc Đống cẩn thận quan sát vẻ mặt của Tiêu Phượng Minh, khá tốt, mặc dù trên trán lộ vẻ trầm muộn nhưng ít nhất trạng thái tinh thần cũng là bình thường.
- Không nằm ngoài dự đoán, từ lúc đầu đã nói vấn đề này, không chỉ riêng vấn đề kinh tế, nếu chỉ là vậy thì đã không cần anh đi gánh vác trọng trách này. Tỉnh có không ít người giỏi làm kinh tế nhưng nếu có thể khống chế cục diện chính trị, lại am hiểu kinh tế cùng với năng lực phói hợp tốt đẹp thì đếm trên đầu ngón tay. Tiêu Phượng Minh anh chính là người thích hợp nhất. Đến chỗ Hoành Vĩ chưa?
Triệu Quốc Đống bỏ tập tài liệu dày trong tay xuống.
- Đã đi, có vài hạng mục cần nói chuyện, chủ tịch tỉnh, không thể không nói ngài trọn trợ thủ quá chuẩn.
Tiêu Phượng Minh bình tĩnh nói.
- Tôi vốn nghĩ từ bộ xuống cũng chỉ là dựa vào chút quan hệ ở bên trên, xuống địa phương để quá độ, chẳng qua chủ tịch Hoành Vĩ coi như là bài học cho tôi, không thể xem thường anh hùng thiên hạ.
Triệu Quốc Đống cười ha hả, vui vẻ nói:
- Trong lòng chắc còn có chút không phục hả. Hoành Vĩ và anh là hai loại người, đương nhiên cũng đều xuất sắc. Hoành Vĩ giỏi ở quy hoạch, anh giỏi ở chấp hành, chứng thực, mỗi người mỗi vẻ, nếu như các anh có thể phát huy sở trường, học tập ưu điểm của người khác thì càng tốt hơn nữa.
Được lão lãnh đạo khen, Tiêu Phượng Minh không quá để ý. Nói thật lên làm Bí thư thị ủy, Tiêu Phượng Minh mới ý thức được góc độ nhìn nhận vấn đề của anh khác rất nhiều so với khi làm thị trưởng. Anh là chủ tâm, không có ai có thể chia sẻ trách nhiệm với anh, chỉ bằng điểm này Tiêu Phượng Minh cảm thấy mình đi là đáng giá. Sớm một năm hiểu đạo lý này cũng có lợi nhiều cho sự phát triển sau này.
Lô Hóa có nhiều vấn đề, chuyện khó giải quyết không ngừng đan xen vào nhau, vấn đề lịch sử lưu lại nhiều năm làm anh nếu muốn thoáng cái giải quyết hết là mơ mộng, nhưng càng ở hoàn cảnh như vậy, gặp đủ vấn đề khó khăn khiến anh không thể không dùng hết sức lực ứng phó, anh lại thấy đây là cảm giác khiêu chiến. mà giải quyết xong một vấn đề, xử lý tốt một việc, anh mới thật sự có cảm giác thành tựu, nhất là nhìn vẻ mặt khâm phục, kính sợ của cấp dưới, xem dân chúng vui mừng vì vấn đề được giải quyết, anh thật sự thấy thỏa mãn không nói thành lời.
- Chủ tịch, chủ tịch Hoành Vĩ và tôi đã tiến hành thảo luận về hiện trạng và việc điều chỉnh kết cấu kinh tế của Lô Hóa. Chủ tịch Hoành Vĩ giúp tôi tuyển mấy hạng mục, tiến hành phân tích ngành cơ giới chế tạo của Lô Hóa, muốn tập trung vào phương diện này, chủ yếu là phát triển ngành này lên, tạo trụ cột rồi mới cân nhắc việc khác.
Đây là ý đồ chính mà Tiêu Phượng Minh đến chỗ Triệu Quốc Đống. Y muốn báo cáo công việc trong nửa năm tới của Lô Hóa với Triệu Quốc Đống.
Nếu chỉ riêng thu hút đầu tư thì Tiêu Phượng Minh không cần trịnh trọng tới báo cáo riêng như thế này.
- Sao, muốn tiến hành đại phẫu ư?
Triệu Quốc Đống gật đầu.
- Không đại phẫu không được, tôi đã bàn với thị trưởng Ngạn Hoa và đưa ra suy nghĩ sơ bộ, có thể bước đi khá dài, khá lớn nhưng tình thế ép người, thật sự không đi bước này có lẽ không thấy cơ hội.
Tiêu Phượng Minh nghiêm túc nói:
- Chúng tôi dự định giải quyết hai công ty lớn gặp nhiều khó khăn là công ty máy cơ giới nặng Trung Nam và công ty máy cơ giới công trình Trung Nam, dù là dùng phương thức gì cũng phải tranh thủ giải quyết trước cuối năm.
Triệu Quốc Đống gật đầu, hắn cũng đoán được Tiêu Phượng Minh và Văn Ngạn Hoa định làm gì. Nếu như nói vấn đề khó khăn lớn nhất của Lô Hóa là gì thực ra là vấn đề sinh tồn của hai công ty lớn này, mấy ngàn công nhân cùng hơn chục ngàn người nhà. Bọn họ đi con đường nào, làm như thế nào không ảnh hưởng đến ổn định xã hội mà giải quyết được sự sinh tồn cho bọn họ là khiêu chiến lớn nhất, không thể né tránh với bộ máy Lô Hóa mới. Có thể nói giải quyết được hai vấn đề này thì vấn đề Lô Hóa coi như giải quyết được một nửa.
- Có dự định gì không? Muốn tỉnh ủng hộ như thế nào?
Tiêu Phượng Minh hít một hơi nói:
- Cho không thậm chí chính quyền bù tiền, chỉ cần có thể giải quyết vấn đề sinh tồn cho công nhân hai công ty này thì Lô Hóa dù có buộc chặt đai lưng cũng được.
- Nói cụ thể.
- Hai công ty này bây giờ đều kinh doanh khó khăn cũng may thiết bị và kết cấu nhân viên cũng được, chỉ có mỗi khoản nợ quá nặng nên chúng tôi đã phát ra một ít tin tức với một ít ngành trong cả nước, có mấy công ty có chút hứng thú nhưng do vấn đề khoản nợ quá nhiều nên bọn họ rút lui, mà bây giờ mấy nhà có ý thì thị xã lại không yên tâm.
Tiêu Phượng Minh thở dài một tiếng.
- Vấn đề nợ dọa chạy không ít người, mà thị xã không chỉ hy vọng giải quyết hai công ty này mà còn hy vọng hai công ty có kết cục tốt, nhân viên công ty cũng được giải quyết ổn thỏa.
- Cho không cũng không có ai muốn ư?
Triệu Quốc Đống cười ha hả hỏi.
- Đương nhiên là có nhưng tôi dám đưa cho bọn họ sao? Có lẽ một năm sau hai công ty thành cái xác không, chúng tôi sẽ thành tội nhân.
Tiêu Phượng Minh cười khổ nói.
- Người mà tôi muốn đưa thì người ta không thèm, quả quyết từ chối.
- Đương nhiên, anh vứt gánh nặng thì công ty có trách nhiệm thật sự sao dám dễ dang gánh chịu chứ?
Triệu Quốc Đống nói.
- Cho nên các anh định bỏ tiền ra trả nợ, chỉ cần cho người thích hợp thôi hả?
- Ừ, đây là ý kiến nhất trí của chúng tôi.
Tiêu Phượng Minh gật đầu.
- Vậy vấn đề là các anh bỏ tiền mà người ta cũng không muốn ư?
Triệu Quốc Đống hỏi tiếp.
- BỎ nhiều tiền như vậy hoặc là cho chính sách ưu đãi hơn nữa, tóm lại chúng tôi muốn đưa công ty cho đối tác đáng tin cậy, muốn cho nhân viên công ty không phải lo lắng.
Tiêu Phượng Minh quyết tâm nói.
Triệu Quốc Đống cười khổ một tiếng:
- Anh có biết nếu làm thế sẽ dẫn tới tranh luận rất lớn. Thị ủy, ủy ban nhất là anh và Ngạn Hoa sẽ gặp áp lực rất lớn không?
- Ai nói không phải nhưng chúng tôi có thể làm gì chứ? Tiếp tục kéo dài thì sẽ càng phiền phức, khó khăn hơn nữa, không bằng thừa dịp bây giờ còn có một hai công ty có hứng thú, chúng tôi buộc bụng tiết kiệm để công ty thuận lợi đi vào quỹ đạo, chủ yếu chính là muốn tuyển được nhà đầu tư có thể làm công ty phát triển tót. Về phần cơ chế thì chúng tôi không yêu cầu gì cả, tất cả dựa trên nguyên tắc làm hai công ty này sống lại. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tiêu Phượng Minh thầm nghiến răng nghiến lợi.
- Ở vấn đề này chúng tôi cần tỉnh ủy, ủy ban tỉnh ủng hộ mạnh.
- Ồ, cân nhắc chu đáo đó, tỉnh ủy, ủy ban tỉnh nếu đã đưa anh và Ngạn Hoa tới vị trí này, chỉ cần các vị nhất trí quan điểm, tôi nghĩ không vấn đề gì. Lô Hóa tích tệ quá lâu, nếu không có động tác mạnh thì không thay đổi được.
Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút.
- Ở vấn đề thu hút đầu tư tốt nhất là làm ra điểm sáng, như vậy sẽ hóa giải khó khăn của các vị.
…
Cục diện của Lô Hóa khá giống như lúc Triệu Quốc Đống từ Hoa Lâm chuyển sang Tây Giang, nhưng kết cấu kinh tế của Lô Hóa có nhiều vấn đề hơn, hai công ty kia là mấu chốt. Tiêu Phượng Minh đưa ra suy nghĩ khá giống so với lúc đó Tây Giang cải cách công ty nhà nước.
Hai công ty ở Lô Hóa ban đầu là thuộc tỉnh sau đó tình hình kinh doanh xấu đi nên tỉnh rất quyết đoán chuyển quyền sở hữu cho Lô Hóa, mấy năm đầu hai công ty này còn ổn chút, bây giờ hình thức kinh doanh đã mất hiệu quả.
Điểm mà đám người Tiêu Phượng Minh lo nhất là một khi hai công ty này thật sự rơi vào hoàn cảnh tê liệt thì mới là tai nạn. Một công ty vận chuyển khó khăn có lẽ còn có người thấy hứng thú, còn công ty tê liệt không thể vận chuyển thì số người hứng thú có lẽ đại đa số chỉ là về đất và tài sản khác của công ty, mà cũng không muốn làm công ty sống lại một lần nữa. Đây cũng là nguyên nhân chính khiến Tiêu Phượng Minh cùng Văn Ngạn Hoa nóng lòng muốn tiến hành cải cách hai công ty này.
Triệu Quốc Đống cũng không phản đối việc này nhưng thời thế thay đổi, cải cách công ty nhà nước đã khác so với tầm mười năm trước.
Nếu muốn tìm được đối tác thích hợp làm công ty sống dậy là không dễ dàng gì, nhưng khó khăn cũng phải dựa theo trình tự như vậy mà tiến lên. Cuối cùng có thể là chính quyền sẽ nỗ lực lớn hơn nữa nhưng chỉ cần có thể đảm bảo quyền lợi của nhân viên công ty, Triệu Quốc Đống cảm thấy đáng giá.
6 ngày trước
Lăng Độ Vũ
-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-
1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà Ngày gia nhập: 16.01.2007
Bài viết: 201878 / Điểm: 1315
Tâm trạng:
Quyển 20
Chương 82
Nhóm Dịch Tepga
Nguồn: Vip.vandan
Nội dung thu gọn
Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Đừng ngoài phòng sinh, Triệu Quốc Đống rất lo lắng.
Ít nhất đã phải 15 năm hắn không có cảm giác này, từ lúc thức đêm ở đồn công an Giang Miếu – Giang Khẩu hắn đã từng ngồi canh tội phạm cả đêm như thế này, lúc ấy hắn cũng hút vài điếu thuốc để thư giãn mình.
Chờ đợi là khó khăn nhất, chẳng qua Triệu Quốc Đống không quá lo, y thuật hiện đại đủ để giải quyết gần như tất cả nguy hiểm. Chỉ cần bình an còn về phần khác Triệu Quốc Đống không suy nghĩ tới.
Bé trai cũng tốt, con gái cũng tốt, cũng không vấn đề gì. Cù Vận Bạch đã có một con gái, thêm một con gái nữa thì Triệu Quốc Đống cũng thấy không sao. Đương nhiên nếu là con trai thì hắn cũng rất vui.
- Đại ca, có cần khẩn trương như vậy không?
Đức Sơn lúc này rất trầm ổn, thái độ khác thường, Triệu Trường Xuyên, Triệu Vân Hải ngồi ở bên kia, phòng dành cho khách quý thực ra rất ít dùng nhưng có một nơi như thế này đúng là giải quyết được nhiều vấn đề.
Trên mặt Âu Dương Cẩm Hoa vẫn duy trì nụ cười, đây là lần đầu hắn thấy anh em Triệu gia tập hợp đông đủ như vậy. Trước đó hắn chỉ thi thoảng gặp mấy em trai của sếp, hắn cũng mơ hồ biết mấy em trai của sếp rất có lai lịch. Nhưng từ góc độ nào đó mà nói thì thành danh của mấy người em trai không thua gì mấy sếp.
Vị chủ tịch kiêm tổng giám đốc tập đoàn Thương Lãng không xuất hiện trên truyền thông, còn có vị Nhị ca nổi tiếng ở làng giải trí, đương nhiên còn có một vị tuy không nhiều người biết nhưng lại là người sáng lập quỹ đầu tư mạo hiểm nổi tiếng trong và ngoài nước.
Lúc này mấy anh em Triệu gia ngồi một chỗ rất yên tĩnh.
- Khẩn trương không nói mà là có chút mong chờ.
Triệu Quốc Đống cười cười.
- Đức Sơn, chú cũng phải có biểu hiện đi chứ?
- Em? Đại ca, đừng hy vọng vào em, anh đặt chú ý vào Trường Xuyên và Nguyên Tĩnh đi, hoặc là xem Vân Hải có hứng thú không? Em thích cuộc sống tự do tự tại của mình, một người ăn no, cả nhà không đói.
Đức Sơn lắc đầu quả quyết từ chối đề nghị của ông anh.
- Trường Xuyên, Đức Sơn nói chú đó. Có tính toán gì không?
Trường Xuyên đã kết hôn, chỉ bày vài bàn, ngoài hơn mười lãnh đạo tập đoàn ra thì chỉ có người thân trong nhà, mà bên Nguyên Tĩnh cũng rất phối hợp. Ngoài họ hàng và mấy bạn học, bạn bè của cô ra thì gần như không mời người ngoài. Mặc dù là như vậy hôn lễ của Trường Xuyên vẫn bị một ít kênh truyền thông biết tới, người thuộc nhóm đầu trên bảng Forbes nhưng ít lộ mặt kết hôn, truyền thông mạng càng không đâu không nhúng tay vào, thậm chí cả bức hình chụp lúc Nguyên Tĩnh đi du học ở nước ngoài cũng được đăng ở trên mạng.
- Đại ca, Nhị ca đây là trốn tránh trách nhiệm, theo gia quy thì nhị ca phải có rồi mới đến lượt em mà.
Trường Xuyên hiếm khi trêu chọc Đức Sơn.
- Đúng, nhị ca công nhiên khiêu khích gia quy Triệu gia, không thể bỏ qua.
Vân Hải cười cười hùa theo.
- Dù là con riêng cũng phải mang về Triệu gia, em tin bố mẹ không thèm để ý ai là mẹ của đứa bé, chỉ cần có huyết thống Triệu gia là đủ.
Đức Sơn nổi giận gầm lên:
- Vân Hải, …, lúc nào đến lượt bọn mày dạy anh?
- Ồ, lời đông bắc cũng học được, có phải là cảm thấy lời này rất hay không, hay là ở lâu bên cô em người mẫu Hắc Hà nên có cảm giác…
Vân Hải không sợ ông anh này, vẫn cười cười trêu chọc. Mấy anh em lâu không tụ tập như vậy, nhất là đại ca bây giờ quá bận gần như không có nhiều thời gian rảnh để gặp anh em.
Vân Hải trêu Đức Sơn, Trường Xuyên thật ra rất tự nhiên liếc nhìn đại ca.
Đại ca có mấy hồng nhan tri kỷ, mấy anh em đều biết phó tổng giám đốc tập đoàn Thiên Phu Cù Vận Bạch có quan hệ không cạn với đại ca. Mà bà chị Cù Vận Bạch này có một thời gian ra nước ngoài, có một con gái. Trường Xuyên thông qua vài con đường biết cô bé kia hơn phân nửa là của đại ca, chỉ là đại ca không đề cập việc này, mấy thằng em chỉ có thể giả vờ câm điếc.
Triệu Quốc Đống chú ý đến ánh mắt của Trường Xuyên, nghĩ đến lời Vân Hải vừa nói, hắn hiểu ngay ý của Trường Xuyên. Bố mẹ hắn nhất định hy vọng có càng nhiều cháu càng tốt. Nhà có bốn con trai đều hơn 30 mà giờ mới có đứa cháu nội đầu tiên, mấy người em của hắn lại chưa có ý có con, điều này đúng là làm ông bà không cam lòng.
Nhưng Triệu Quốc Đống cũng phải cân nhắc tới cảm nhận của Cù Vận Bạch. Vận Bạch và mình có một đứa con không đăng ký, từ đầu cô đã muốn sống độc thân, đứa bé gần như dựa chính vào cô. Có thể nói đối với Vận Bạch mà nói thì con còn quan trọng hơn sự nghiệp. Cô thậm chí có thể vì con mà bỏ tất cả. Cho nên Triệu Quốc Đống cảm thấy nếu mạo muội đưa vấn đề này ra sợ là Vận Bạch khó có thể chấp nhận.
Cũng may bây giờ Nhược Đồng cuối cùng đã có con, coi như là an ủi ông bà.
Không thể sinh tự nhiên, cuối cùng vẫn phải phẫu thuật.
Cửa phòng thủ thuật cuối cùng mở ra, vẻ mặt của bác sĩ chứng minh tất cả thuận lợi.
Mấy anh em Đức Sơn cũng chúc mừng đại ca cuối cùng làm bố, nhưng cái từ “cuối cùng” này khá miễn cưỡng.
Triệu Quốc Đống ngồi ở trong phòng bệnh, vẻ mặt phức tạp nhìn Nhược Đồng và con đang ngủ ngon.
Tốt quá, đây mới là đứa con đầy đủ của mình, mình mới coi như chính thức đi vào thời đại gia đình đầy đủ. Triệu Quốc Đống không cách nào hình dung tâm trạng của mình. Nhìn Nhược Đồng ôm chặt con vào lòng, cảm giác này rất vi diệu. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Thành gia lập nghiệp, chữ thành gia có hàm nghĩa rất phức tạp, chỉ kết hôn còn chưa tính, phải có con mới là gia đình đầy đủ. Mà bây giờ gia đình coi như đầy đủ. Lập nghiệp thì bây giờ mình coi như cũng có, trong mắt người bình thường thì mình như ngôi sao chính trị đang dân lên của Trung Quốc, nắm giữ một phương, tiền đồ vô lượng nhưng chỉ có Triệu Quốc Đống là hiểu.
Trên cao gió lớn, càng ở trên cao càng cảm thấy trách nhiệm trên vai nặng nề đến mức nào. Hạnh phúc của hơn 70 triệu dân làm cho hắn luôn phải suy nghĩ, muốn làm cho quần chúng nhân dân sống cuộc sống hạnh phúc hơn….
Tâm trạng đắc ý hưng phấn ban đầu khi được bổ nhiệm làm chủ tịch tỉnh sớm bị cảm giác gánh vác trọng trách nặng nề thay thế, Triệu Quốc Đống thậm chí càng lúc càng thấy mình có quan hệ càng lúc càng bình thường hóa với Lăng Chính Dược, tất cả chỉ vì một mục đích đó chính là vì sự phát triển của An Nguyên, vì hạnh phúc của dân chúng An Nguyên. Chỉ đơn giản như vậy, đi đến vị trí này, hắn không có yêu cầu gì nhiều, làm như thế nào thực hiện được điểm này đã là quá tốt rồi.
Triệu Quốc Đống cảm thấy Lăng Chính Dược cũng nhất trí với mình ở phương hướng, mục tiêu chung, đây là trụ cột để mình và hắn hợp tác. Có thể ở vài công việc cụ thể có quan điểm khác nhau, cách dùng người cũng khác nhau, thậm chí Lăng Chính Dược còn có tư tâm nhưng Triệu Quốc Đống dần cảm thấy mình có thể hợp tác nhiều hơn nữa với đối phương. Hắn tin Lăng Chính Dược cũng dần ý thức được điểm này.
Ở điều kiện này nên mọi người có thể tiếp hành nhượng bộ, nhượng bộ cũng vì mục tiêu xa hơn.
Ví dụ như điều chỉnh bộ máy Lam Sơn cùng Nam Hoa, Triệu Quốc Đống rất sáng suốt có thái độ hợp tác, bảo trì ý kiến với Lăng Chính Dược. Mà điều chỉnh bộ máy An Đô chỉ cần Quan Kinh Sơn có thể được Lăng Chính Dược ủng hộ, Triệu Quốc Đống cũng ủng hộ. Để Trang Quyền làm chủ tịch Mặt trận tổ quốc tỉnh, Lô Vệ Hồng làm Bí thư thị ủy Tân Châu là quyết định khá bất ngờ nhưng Triệu Quốc Đống vẫn tỏ vẻ tôn trọng.
Đây không phải là mềm yếu hay khuất tất, tính công lợi của Lô Vệ Hồng quá cao nhưng không thể phủ nhận năng lực của y. Làm Bí thư thị ủy Tân Châu có lẽ Lô Vệ Hồng sẽ khiến nơi đây có vài biến hoá. Mà sự trầm lắng của Trang Quyền cũng làm người ta ý thức được hắn không thích hợp ngồi ở Tân Châu nữa, điểm này Triệu Quốc Đống sớm ý thức được chẳng qua là không muốn đối mặt mà thôi.
Chỉ cần nhất chí chung về phương hướng, chỉ cần có thể nhất trí ở vấn đề chính là đủ, về phần khác trên đời không có gì hoàn mỹ cả.
Chương 78
Nhóm Dịch Tepga
Nguồn: Vip.vandan
Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Nội dung thu gọn
Chẳng qua Triệu Quốc Đống không quá để ý đến thái độ của Lăng Chính Dược. Dù Lăng Chính Dược có thái độ gì thì hắn vẫn kiên định làm theo kế hoạch của mình. Xây dựng nhà xã hội chính là bước đầu trong chiến lược đảm bảo xã hội của hắn, không thể có sơ sẩy, vứt bỏ quan điểm này thì kết cấu quan điểm chính trị của mình với hình thức Ninh Lăng sẽ suy sụp. Ở điểm này Triệu Quốc Đống cần phải kiên quyết.
Về phần Lăng Chính Dược ủng hộ cũng tốt, phản đối cũng tốt, Triệu Quốc Đống đúng là không thèm để ý. Phản đối cũng không sao, có thể là do quan điểm của mình và y có đối lập, trung ương không phải không nhìn thấy.
Đương nhiên phản đối ngoài mặt là không thể, dù sao đây là dựa trên chính sách mà trung ương đưa ra. Nó giống như xóa bỏ các sân golf trái phép vậy, không ai phản đối nhưng lại dùng nhiều cách để chống đối.
Tranh đấu ở tầm này ngoài cách dùng nhân sự ngăn cản ra thì càng nhiều là đấu về quan điểm chấp chính, không phải nói quan điểm của anh phù hợp chính sách của trung ương là anh chiếm ưu thế. Trung ương cũng cho địa phương một bộ phận quyền lực căn cứ tình hình thực tế mà tiến hành, cho nên kiên trì quan điểm của mình, kéo dài khoảng cách đôi bên cũng không có nghĩa anh nắm chắc phần thắng, nhất là có vài chính sách anh còn khó có thể nhìn cái là biết sẽ có hiệu quả như thế nào.
Lãnh đạo chủ yếu của Đảng, chính quyền nếu như không nhất trí về quan điểm như vậy nó có thể là con dao hai lưỡi. chủ tịch tỉnh làm như thế nào để đẩy mạnh công việc, lại có quan điểm độc lập của mình cũng là một chuyện đang để suy nghĩ. Đương nhiên anh không cần vì thể hiện sự khác biệt của mình mà cố ý muốn làm gì. Trên thực tế trong hiện thực quan điểm của hai người không thể hoàn toàn nhất trí, anh chỉ cần kiên trì quan điểm mà anh cho rằng chính xác là đủ.
- Đông ca, tôi biết vài quan điểm của tôi có thể không phù hợp hứng thú vài người, chẳng qua không sao cả, tôi làm quan không phải vì ai đó mà làm, không vì thái độ của một số người mà thay đổi nguyên tắc của tôi. Tôi có quan điểm, cái nhìn của mình, chỉ cần trung ương không miễn chức tôi, không rõ ràng nói cách làm của tôi không đúng thì tôi sẽ tiếp tục làm như vậy. Về phần việc này ảnh hưởng đến lợi ích người khác thì không quan trọng. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Triệu Quốc Đống cười cười một tiếng.
- Tôi đã chuẩn bị tư tưởng.
- Có chuẩn bị tư tưởng là tốt, nếu như chính mình cảm thấy là chính xác thì cứ kiên trì mà làm.
Lôi Hướng Đông gật đầu nói.
- Tôi nghĩ có lẽ một vài cách làm của cậu có chút mạo hiểm nhưng lại có thể khiến trung ương chú ý. Trung ương càng hy vọng sự thử nghiệm này đạt thành công. Ví dụ như xây dựng nhà xã hội vậy, hình như hội nghị công tác xây dựng nhà xã hội toàn quốc sẽ tổ chức ở Ninh Lăng An Nguyên, đây là chứng minh tốt nhất cho sự thành công của cậu.
Đức Sơn đã đưa Nhược Đồng về nhà, Nhược Đồng gần tới ngày sinh nên không tiện, tinh thần dễ mệt mỏi cho nên sớm về nhà nghỉ ngơi. Anh em Triệu gia cũng không mấy khi có cơ hội cùng với Phòng Tử Toàn ngồi cùng ông anh trai, mà Lôi Hướng Đông càng là khách quý đặc biệt.
Lôi Hướng Đông từ lâu đã biết quan điểm của tập đoàn Thương Lãng và Triệu Quốc Đống, y vừa kinh ngạc vừa thấy hợp lý. Với bản lĩnh của Triệu Quốc Đống thì từ những năm 90 muốn kiếm tiền không phải việc khó. Mặc dù tập đoàn Thương Lãng có thể trong hơn mười năm phát triển đến mức này đủ làm người ta than thở nhưng thời hỗn loạn thường xuất hiện anh hùng.
Chuyện “Phong lưu hoang đường” của Đức Sơn thì Lôi Hướng Đông cũng nghe qua.
Vị Nhị ca nổi tiếng trong làng giải trí, Đức Sơn vốn không phải làm trong ngành này nhưng lại thích chơi trong ngành này, có lẽ người này trời sinh có số hưởng thụ, chẳng qua ở làng giải trí ngoài việc lên án cuộc sống tình cảm của hắn ra còn đâu đều nhất trí tán thành dù là các hoạt động công ích, từ thiện, vị Nhị ca này không chịu kém ai, còn là “Thiên sứ” trong làng giải trí, các bộ phim, buổi lễ thiếu tài trợ chỉ cần tìm tới cửa thì hơn phân nửa đều có thể có kết quả tốt. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Chúng ta đây có coi là cuộc hội thảo nghiên cứu nhỏ không?
Lôi Hướng Đông nhìn ba người ngồi trên ghế không nhịn được cười:
- Một là chuyên gia tài chính, một quan chức nhà nước cao cấp, hai công ty tư nhân, ừ, một tập đoàn kinh doanh nước suối lớn nhất cả nước, đứng thứ ba trong ngành dược, ồ còn cả đầu tư bất động sản nữa. Còn một công ty là công ty năng lượng và khai khoáng xuyên quốc gia. Không, nói như vậy hơi quá chẳng qua tốc độ phát triển của tập đoàn Quốc Toàn quá nhanh.
- Đông ca, anh đừng tự khiêm tốn, học giả kinh tế thì đã sớm bay rồi, lúc này chỉ còn có khứu giác và ánh mắt của nhà kinh doanh. đương nhiên còn có cả nhận thức và giải thích về thế giới này.
Phòng Tử Toàn cười đáp.
Phòng Tử Toàn và Lôi Hướng Đông mấy năm nay liên lạc khá nhiều. Dù là Lôi Hướng Đông hay Phòng Tử Toàn đều không đề cập điểm này nhưng Triệu Quốc Đống biết. Chẳng qua hắn không muốn hỏi nhiều. Tập đoàn năng lượng, quặng mỏ lớn như tập đoàn Quốc Toàn, hai năm qua lại tập trung chính vào thị trường nước ngoài nên cần rất nhiều vốn, không có một bằng hữu cố vấn phân tích đáng tin lại có kinh nghiệm thì sẽ rất mạo hiểm, mà Lôi Hướng Đông cũng đã cung cấp không ít đề nghị cho Phòng Tử Toàn.
- Tử Toàn, trình độ nói chuyện tăng nhanh quá đó, đánh giá Đông ca như vậy, không sợ Đông ca trả thù ông sao?
Triệu Quốc Đống trêu Phòng Tử Toàn.
Trường Xuyên vẫn trầm ổn như mọi khi, áo dài, quần dài, giày da màu đen, ánh mắt sáng rực, trên mặt luôn lộ nụ cười, cả người không nhìn ra một tia táo bạo gì, ngay cả Triệu Quốc Đống cũng không nhịn được khen em trai mình.
Bất cứ lúc nào cũng không xuất hiện trước giới truyền thông, không nhận phỏng vấn dưới mọi hình thức, truyền thông cũng không có tin gì liên quan đến Triệu Trường Xuyên. Trường Xuyên cũng rất ít khi tham gia các hoạt động, nghi thức của tập đoàn, hai vị phó tổng giám đốc Khuất Bình và Mễ Linh là người phát ngôn tốt nhất cho y, mà nếu như không phải có ông anh trai Đức Sơn quá nổi tiếng có lẽ càng ít người biết đến Trường Xuyên hơn.
- Hắc hắc Quốc Đống, đừng có nghĩ trình độ đạo đức của Đông ca kém như vậy. Đông ca là bạn ông, thông qua ông tôi mới quen Đông ca, chẳng lẽ bạn của ông có chuyện? Đó chính là sỉ nhục đầu óc của ông.
Phòng Tử Toàn cười hì hì nói.
- Sao, tập đoàn Quốc Toàn gặp khó khăn ư?
Triệu Quốc Đống đánh giá Phòng Tử Toàn có vài vấn đề khó khăn muốn thảo luận với Lôi Hướng Đông và mình, hơn nữa có lẽ vấn đề rất quan trọng nếu không Phòng Tử Toàn biết mình bây giờ không quan tâm đến tập đoàn Thương Lãng thì cũng không tham gia vào vụ này.
- Ừ, vấn đề khó khăn tôi cũng không nói, chỉ là có lựa chọn làm tôi rất rối rắm, đương nhiên nguyên nhân chủ yếu là không nắm rõ tương lai.
Phòng Tử Toàn gật đầu nói:
- Z phát triển khá tốt ở Đông Nam Á cùng Australia, trụ sở chính trước tháng mười sẽ chuyển từ Bắc Kinh sang Hongkong, ba tỉnh Nội Mông, Tấn, Kiềm mặc dù có nghiệp vụ khá nhiều của tập đoàn nhưng căn cứ tin tức đáng tin cậy thì có vẻ như quốc gia sắp đưa ra chính sách mới với ngành tài nguyên. Mặc dù tập đoàn Quốc Toàn là công ty trên thị trường chứng khoán nhưng còn có một bộ phận tài nguyên không đưa vào công ty niêm yết, có lẽ chính quyền yêu cầu chỉnh hợp cho nên tập đoàn ngoài công ty niêm yết ra thì các cái khác cũng sẽ từng bước rời khỏi.
Lôi Hướng Đông và Triệu Quốc Đống nhìn nhau, tất cả đều im lặng.
Chính sách ngành tài nguyên của Trung Quốc ở các tỉnh không nhất trí, tỉnh Tấn đã bắt đầu có vài lời đồn yêu cầu tiến hành chỉnh hợp ngành than trong toàn tỉnh, bên Nội Mông chưa có thái độ rõ ràng. Tài sản than trong nước của tập đoàn Quốc Toàn chủ yếu ở Nội Mông, tỉnh Tấn cũng có một bộ phận, tỉnh Tấn điều chỉnh chính sách sản nghiệp đương nhiên sẽ ảnh hưởng đến tập đoàn Quốc Toàn. Chẳng qua Năng lượng Quốc Toàn đã là công ty niêm yết, hầu hết tài sản cũng nằm trên niêm yết, tỉnh Tấn muốn có biện pháp với số tài sản này là rất khó khăn. Hơn nữa tình hình an toàn lao động của Năng lượng Quốc Toàn được xếp hàng đầu cả nước.
Lôi Hướng Đông và Triệu Quốc Đống không tiện bình luận thay đổi về chính sách của các tỉnh, chỉnh hợp đương nhiên có lý của nó nhưng làm như thế nào với đủ lý do, tạo được thành công, bảo vệ lợi ích của nhà đầu tư là một vấn đề. Nhưng tỉnh Tấn đã hạ quyết tâm chỉnh hợp, ở điểm này có lẽ đã được trung ương cho phép.
Phòng Tử Toàn chìm nổi trong giới kinh doanh nhiều năm như vậy, trước đó để Năng lượng Quốc Toàn niêm yết lên thị trường chứng khoán Hongkong chính là lựa chọn sáng suốt, trở thành công ty trên thị trường chứng khoán khiến tài sản và việc thu mua Năng lượng Quốc Toàn phải theo quy luật thị trường, hơn nữa Phòng Tử Toàn đã sớm giảm số cổ phần nắm giữ của tập đoàn Quốc Toàn trong công ty Năng lượng Quốc Toàn, chuyển tài chính thu được sang các hạng mục mới ở Đông Nam Á cùng Australia.
Phòng Tử Toàn bây giờ lo nhất chính là kế hoạch đầu tư của mình ở Đông Nam Á cùng Australia có bị ảnh hưởng hay không, nhất là khi thị trường tài chính Âu, Mĩ khủng hoảng sẽ khiến sự phát triển của Trung Quốc bị ảnh hưởng không nhỏ, mà các hạng mục chủ yếu của Phòng Tử Toàn ở nước ngoài lại dựa vào thị trường trong nước không nhỏ, vì vậy hắn cần một dự đoán.
15.11.2012
Lăng Độ Vũ
-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-
1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà Ngày gia nhập: 16.01.2007
Bài viết: 201878 / Điểm: 1315
Tâm trạng:
Quyển 20
Chương 79
Nhóm Dịch Tepga
Nguồn: Vip.vandan
Nội dung thu gọn
Tập đoàn Quốc Toàn đầu tư rất lớn ở Đông Nam Á cùng Australia, nhất là Indonesia cùng Australia " Indonesia chủ yếu tập trung ở hai hạng mục than đá và khí hóa lỏng thiên nhiên. Bên Australia thì lại liên hợp với một số công ty tư nhân Trung Quốc để tiến hành khai thác quặng sắt. Ở tình hình kinh tế trong và ngoài nước có nhiều nhân tố không xác định cho nên tập đoàn Quốc Toàn đang lo tiếp tục tăng cường đầu tư ở Đông Nam Á cùng Australia có bị ảnh hưởng hay không?
Phòng Tử Toàn nói ra suy nghĩ của mình:
- Một khi tốc độ tăng trưởng của Trung Quốc chậm lại, các hạng mục đầu tư chủ yếu của tập đoàn cũng vây quanh thị trường trong nước, cái này cần phải có phán đoán rõ ràng, nếu tốc độ tăng trưởng kinh tế của Trung Quốc giảm mạnh thì tập đoàn không thể không cân nhắc giảm đầu tư ở Đông Nam Á cùng Australia.
Triệu Quốc Đống liếc nhìn Lôi Hướng Đông sau đó nói:
- Tử Toàn, tập đoàn ông cũng có các nhà phân tích chiến lược mà, bọn họ chẳng lẽ không có đánh giá gì sao?
- Bọn họ nhất định có, tôi không phải không tin bọn họ nhưng bọn họ chủ yếu phân tích dựa trên số liệu và qne, tôi hy vọng được một phán đoán ở tầm cao hơn. Cái này là rất quan trọng cho sự sinh tồn của tập đoàn, không thể sơ sót.
Phòng Tử Toàn nói.
- Tôi muốn có sự đánh giá, phân tích đến từ nhiều mặt.
Do cục diện chính trị ở Indonesia mấy năm qua khá ổn định, tập đoàn Quốc Toàn đã tạo quan hệ khá tốt ở Indonesia nên đã liên tục tham gia mấy hạng mục ở đây, nhất là hạng mục khí hóa lỏng, trong lĩnh vực năng lượng tập đoàn Quốc Toàn đã thành công đánh bại mấy tập đoàn của Nhật Bản, đứng vững ở Indonesia. Mà bên phía Indonesia cũng hy vọng tập đoàn Quốc Toàn sẽ tăng cường đầu tư thêm nữa vào nước mình.
Tập đoàn Quốc Toàn cũng mở rộng lĩnh vực từ năng lượng sang xây dựng, xây dựng Thiên Phu liên minh với tập đoàn Quốc Toàn để xây dựng một hạng mục đường cao tốc theo phương thức BOT ở Indonesia.
Nhưng thị trường chủ yếu của tập đoàn Quốc Toàn vẫn là tại Trung Quốc, nhất là ở mảng than đá và khí hóa lỏng. đây là trụ cột sinh tồn của tập đoàn Quốc Toàn, nếu như tốc độ tăng trưởng của Trung Quốc giảm mạnh sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với tập đoàn Quốc Toàn.
- Đông ca, xem ra Tử Toàn muốn anh tạo niềm tin cho hắn.
Triệu Quốc Đống nở nụ cười, giọng điệu khá dễ dàng. Phòng Tử Toàn nghe xong cũng thoáng yên tâm, Triệu Quốc Đống có thái độ này chính là một ám chỉ.
Lôi Hướng Đông thoáng lộ vẻ trầm tư giống như đang suy nghĩ gì đó. Trường Xuyên ở bên cũng có vẻ mặt giống y, chẳng qua lại lộ vẻ lạnh nhạt giống như không để ý đến điều Phòng Tử Toàn đề cập.
Trường Xuyên như quên tập đoàn Thương Lãng vẫn là cổ đông lớn nhất của tập đoàn Quốc Toàn, mặc dù cổ đông lớn nhất chưa bao giờ thực hiện quyền lực quản lý mà rất tin tưởng giao quyền lực này cho Phòng Tử Toàn.
Trường Xuyên gần như không bao giờ hỏi đến công việc của tập đoàn Quốc Toàn, y tin Phòng Tử Toàn sẽ có cách giải quyết nếu như gặp khó khăn.
- Phán đoán này không dễ đưa ra bởi vì tôi không nắm chắc, tôi chỉ có thể nói qua quan điểm cá nhân của mình.
Lôi Hướng Đông suy nghĩ một chút và vẫn thấy mình nên nói thì hay hơn.
- Kinh tế trong nước thêm nhân tố không xác định ở bên ngoài, nhất là thị trường tài chính Âu Mĩ theo tôi thấy trong thời gian ngắn sẽ không thể nào giải quyết được, có lẽ trong vòng ba đến năm năm tới rất khó khởi sắc, xuất hiện suy thoái cũng là bình thường.
- Về phần trong nước về cơ bản là tốt nhưng bọt biển trong lĩnh vực bất động sản lại tăng lên, các ngành xuất khẩu cũng sẽ bị ảnh hưởng nhiều. Nếu như quốc gia cảm thấy đảm bảo tăng trưởng kinh tế cao hơn tất cả thì có thể dùng các chính sách kích thích ví dụ như tăng đầu tư tài sản cố định, chẳng qua tôi nghĩ nếu làm thế sẽ gặp cục diện không thể khống chế. Đến lúc ấy áp lực xã hội sẽ khiến quốc gia phải dùng thủ đoạn cứng rắn khống chế, tỉ lệ đồng nhân dân tệ sẽ tăng cao, kinh tế giảm tốc.
- Đông ca, ý của anh là kinh tế trong nước sẽ là tăng trước, giảm sau? Đầu tiên bị chính sách đầu tư ảnh hưởng sau đó lại bị áp lực làm cho giảm xuống?
Phòng Tử Toàn bắt được ý của Lôi Hướng Đông.
- Ừ, chính là ý này, nhưng đây chỉ là phán đoán của riêng tôi. Chính phủ cũng có thể cho rằng kinh tế Âu Mĩ suy thoái, thị trường xuất khẩu ảnh hưởng nhưng có thể mượn cơ hội này điều chỉnh kết cấu sản nghiệp trong nước. Kinh tế Trung Quốc có thể qua được cửa này thì chính là thành công.
Lôi Hướng Đông từ tốn nói.
Triệu Quốc Đống khá phục sức phán đoán của Lôi Hướng Đông. Trên thực tế hắn nhớ quốc gia sẽ có vài chính sách mang lại ảnh hưởng sâu sắc, áp lực lạm phát làm chính quyền không thể thở nổi, không thể không dùng một vài thủ đoạn để giảm tăng trưởng nóng, tỷ lệ đồng nhân dân tệ không thể không thả lỏng khống chế, kết quả chính sách của chính phủ bị đả kích rất lớn. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Lôi Hướng Đông tuy đưa ra hai khả năng nhưng ý rất rõ ràng đó là nếu không có nhân tố bất ngờ xuất hiện thì trung ương, chính phủ có thể sẽ khuynh hướng đảm bảo tăng trưởng kinh tế, về phần lạm phát, bọt biển cũng còn chưa thành uy hiếp trực tiếp nhất, phải đến vài năm sau mới thể hiện ra.
- Đông ca, theo cách nói của anh thì nửa cuối năm hoặc đầu năm tới chính phủ sẽ đưa ra chính sách kích thích kinh tế?
Trường Xuyên nói xen vào.
- Nếu không có bất ngờ thì chính là như vậy, chẳng qua chính sách kích thích và quy mô khó hiểu hỏi đến mức nào bây giờ còn chưa thể xác định. Đối với tập đoàn Quốc Toàn mà nói thì cũng là một ẩn số.
Lôi Hướng Đông chép miệng nói.
- Điểm này tập đoàn Quốc Toàn cần cẩn thận phán đoán.
Phòng Tử Toàn gật đầu, nói đến mức này đã là không dễ dàng gì, ít nhất có thể xác định trung ương sẽ không phải không làm gì khi tình hình kinh tế trong và ngoài nước có biến chuyển, mà tiến hành đẩy mạnh cơ sở vật chất và đầu tư tài sản cố định chính là thủ đoạn tốt nhất trung ương có thể sử dụng. Điều này cũng có nghĩa trong hai ba năm tới các hạng mục khai thác cũa vẫn đảm bảo được nguồn cung.
Triệu Quốc Đống không nói xen vào, thực tế hắn cũng không biết nên đề nghị Phòng Tử Toàn như thế nào, rất nhiều chuyện đã nằm ngoài trí nhớ của hắn. Trung ương có thể đưa ra chính sách kích thích kinh tế hay không cũng khó nói, quy mô đến mức nào, có hạn chế với nguồn tài chính chảy vào thị trường bất động sản không? Tất cả đều không thể phán đoán, nó cũng cần Phòng Tử Toàn tự mình quyết định.
- Quốc Đống, tâm trạng của chú có vẻ không được tốt?
Lôi Hướng Đông bưng chén nhấp một ngụm rồi nói.
Phòng Tử Toàn và Trường Xuyên ra ngoài thương lượng. mặc dù Trường Xuyên không quá thích quan tâm công việc cụ thể của tập đoàn Quốc Toàn nhưng dù sao lần này lại khác. Tập đoàn Quốc Toàn tập trung chính trong lĩnh vực tài nguyên, khi tỉ lệ đầu tư ra nước ngoài cao thì xu thế hướng đi của nền kinh tế ảnh hưởng lớn đến tập đoàn Quốc Toàn. Xác định chiến lược phát triển còn cần phải tiến hành trao đổi thật kỹ. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Triệu Quốc Đống nhíu mày nói.
- Từ một vài dư luận trong nước thì thấy còn chưa quá kịch liệt, nhưng nếu như các ngành xuất khẩu bị ảnh hưởng càng lúc càng lớn, xuất hiện cái gọi là cơn sóng phá sản, đình công thì không biết lúc ấy trung ương còn ngồi ổn được hay không?
- Chú không đồng ý cách dùng tăng cường đầu tư tài sản cố định để kích thích phát triển kinh tế? Xây dựng cơ sở vật chất của nước ta vẫn còn yếu, dù có đầu tư mạnh cũng không thể coi là vượt quá phương hướng mà. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Lời Lôi Hướng Đông nói không quá xác định.
- Tăng cường đầu tư cơ sở vật chất không phải vấn đề, chủ yếu là một khi ngân hàng buông lỏng cách cho vay, ngành bất động sản sẽ đục nước béo cò sẽ dẫn tới giá nhà tăng vọt, bây giờ giá nhà bong bóng đã khá lớn, phản ứng của dân chúng rất mạnh. Nếu ngân hàng thả lỏng sẽ khiến giá đất tăng cao hơn nữa, lạm phát tăng cao.
Triệu Quốc Đống cười khổ một tiếng.
- Tôi cảm thấy dùng từ hậu họa khôn cùng cũng không quá đáng.
- Còn không quá đáng?
Lôi Hướng Đông trừng mắt nhìn Triệu Quốc Đống.
- Đông ca, tôi không tin anh không rõ lạm phát tăng cao thì khó khống chế đến mức như thế nào. Hệ thống tín dụng Mỹ khủng hoảng là do đâu? Nếu như nước ta dùng tăng đầu tư tài sản cố định để kích thích tăng trưởng, vậy dân chúng sẽ nghĩ như thế nào? Trung ương lấy biện pháp gì để áp chế lạm phát? Tỉ giá hối đoái tăng lên hay giảm đi? Lúc ấy sẽ không sợ tăng trưởng kinh tế giảm đi ư?
Triệu Quốc Đống cười lạnh một tiếng.
15.11.2012
Lăng Độ Vũ
-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-
1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà Ngày gia nhập: 16.01.2007
Bài viết: 201878 / Điểm: 1315
Tâm trạng:
Quyển 20
Chương 80
Nhóm Dịch Tepga
Nguồn: Vip.vandan
Nội dung thu gọn
Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Lôi Hướng Đông trầm ngâm không nói, thực tế mặc dù bây giờ còn chưa xác định trung ương dùng biện pháp gì để ứng phó nhưng theo thông lệ thì trung ương khi thấy kinh tế giảm tốc độ tăng trưởng, nhất là ở khu vực duyên hải với nhiều ngành xuất khẩu thì nhất định sẽ tăng đầu tư tài sản cố định, xây dựng cơ sở vật chất để thúc đẩy, đây là con dao hai lưỡi mà ai cũng có thể thấy.
- Từ góc độ chính trị nhìn nhận thì trung ương sợ rằng vào lúc nhất định sẽ khởi động kế hoạch kích thích, cá nhân tôi cho rằng trung ương sẽ nhằm vào các công trình dân sinh, xây dựng cơ sở vật chất nhưng quy mô không quá lớn, nói cách khác làm vậy là tránh cho lạm phát tăng cao.
Lôi Hướng Đông từ tốn nói.
- Hơn nữa tôi cũng không cho rằng các ngành xuất khẩu sẽ bị ảnh hưởng đến mức trời long đất lở, lợi dụng cơ hội này đào thải các ngành gây ô nhiễm môi trường, tiêu tốn điện năng cao cũng là một thu hoạch thêm vào, điều chỉnh kết cấu sản nghiệp cùng với thăng cấp thường thực hiện trong nguy cơ, lúc thuận buồm xuôi gió có ai muốn làm. Chủ yếu vẫn là quy mô nhất là tuyệt đối không thể bỏ mặc ngành bất động sản phát triển như thế nào thì phát triển.
- Nhưng anh cảm thấy ở tình huống bất động sản không ngừng nóng lên thì lãnh đạo trung ương có thể chống lại được với áp lực rất lớn từ quần thể lợi ích kia không?
Triệu Quốc Đống hỏi lại một câu:
- Cái này còn chưa tính một đám chuyên gia kinh tế gì gì đó đi sau.
Bị Triệu Quốc Đống nói như vậy, Lôi Hướng Đông mở to mắt nhìn tới:
- Quốc Đống, cậu muốn làm gì? Ừ, muốn tôi làm gì? Tôi cảm thấy hôm nay cậu kéo tôi tới đây quyết không chỉ đơn giản là đưa ra phán đoán giúp qq mà thôi. Chuyện này cậu chỉ cần nói một câu là giải quyết xong mà.
Triệu Quốc Đống khẽ thở dài một tiếng:
- Quan điểm của chúng ta khá nhất trí nhưng tôi đoán chúng ta khó có thể làm trung ương tiếp nhận quan điểm của mình. Ý của tôi là chúng ta cần phải đưa ra âm thanh của mình, đưa ra quan điểm của mình. Nhất là anh, anh có sức ảnh hưởng nhất định trong hệ thống tài chính Trung Quốc, hơn nữa tôi tin chúng ta có người cùng chí hướng. Chúng ta có thể tỏ rõ quan điểm của mình, nhắc nhở trung ương không nên vì áp lực nhất thời ảnh hưởng. Trung Quốc là nước lớn, có năng lực và thực lực để chống lại những cơn phong ba.
Lôi Hướng Đông nhìn chằm chằm vào Triệu Quốc Đống một lúc sau mới nói:
- Cậu định muốn cho thấy quan điểm?
- Ừ.
Triệu Quốc Đống lạnh nhạt nói:
- Dội nước lạnh, đi ngược dòng nước, tôi biết sẽ có kết quả gì nhưng vẫn hơn là đi ngược lại tâm nguyện của mình. Mặc kệ quan điểm của tôi là đúng hay sai, tôi cuối cùng nếu không nói ra thì sẽ thấy áy náy với lương tâm mình.
Lôi Hướng Đông hít sâu một hơi nói:
- Tôi hiểu.
…
Triệu Quốc Đống chưa bao giờ quên cuộc sống đặc biệt này nhưng đối với sự kiện đặc thù này thì hắn đúng là bất lực.
Ngoài việc yêu cầu cao về năng lực phòng chống thiên tai, có thể nhanh chóng phái đội ngũ phòng chống thiên tai, cũng chỉ có thể dùng một vài phương thức để thực hiện chuẩn bị vật tư phòng chống thiên tai. Mặc dù là vậy Triệu Quốc Đống vẫn cảm thấy Tào Ninh phụ trách công việc này nhìn về phía mình với ánh mắt kỳ quái. Hắn là chủ tịch tỉnh lại quan tâm tới công việc cụ thể như vậy, ngoài việc không tin tưởng lãnh đạo phụ trách ra thì không còn lý do gì khác. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Triệu Quốc Đống không có gì để nói với việc này, nói mình biết trước tương lai ư? Có khi bị các nhà nghiên cứu khoa học mang đi giải phẫu nếu không là đẩy hắn vào viện tâm thần.
Triệu Quốc Đống không ngại người khác nghĩ mình như thế nào, hắn cố gắng làm những việc trong phạm vi có thể nhưng loại chuyện như động đất thì không ai có thể nói rõ mà.
Đối với ngành phòng chống thiên tai ở An Nguyên mà nói, chủ tịch tỉnh Triệu Quốc Đống vừa nhận chức đã rất chú trọng công tác này làm bọn họ rất bất ngờ và hưng phấn. Vấn đề cơ cấu biên chế được giải quyết ngay, các trang thiết bị cần thiết cũng cố gắng được thỏa mãn. Mà từ khi còn làm quyền chủ tịch tỉnh đến khi làm chủ tịch tỉnh, Triệu Quốc Đống đã tự mình đến ba lần, hơn nữa yêu cầu ngành phòng chống thiên tai kết hợp giải quyết các các ngành chống sự cố mỏ than, đường giao thông tiến hành diễn tập, hơn nữa cũng tổ chức cuộc thi trong toàn tỉnh.
Đương nhiên đây là việc trong phạm vi quyền lực của Triệu Quốc Đống, về phần nói làm trước gì đó thì Triệu Quốc Đống cảm thấy sợ là mình vô lực trừ khi mình thật sự nhanh chóng thành thầy tướng số.
….
- Đội ngũ phòng chống thiên tai An Nguyên trong thời gian ngắn nhất đã đến được nơi tai nạn, cũng tiến hành cứu viện đầu tiên.
- Đội ngũ phòng chống thiên tai tiến hành phân công hợp tác, trở thành trung tâm trong đợt cứu nạn….
- Đội ngũ phòng chống thiên tai An Nguyên đầy đủ phát huy tác phong chịu khó, chịu khổ, không ngừng vì dân chúng gặp nạn.
Gác điện thoại do chánh văn phòng chỉ huy phòng chống thiên tai tỉnh kiêm chỉ huy trưởng chỉ huy đội cứu naj An Nguyên Ngô Hiển Thông, Triệu Quốc Đống day day trán. Động đất diễn ra theo như hắn nhớ.
Điều mình có thể làm đã làm, 14 đội ở thành phố, thị xã cùng với đội của tỉnh kết hợp lại làm một đội ngũ chỉnh thể bay đầu tiên tới khu tai nạn thậm chí còn nhanh hơn cả Quân đội, mà những cuộc diễn tập trước đó của đội ngũ phòng chống thiên tai An Nguyên cũng làm bọn họ nhanh chóng làm quen với thực tế, sự thật chứng minh chuẩn bị trước đó đã phát huy tác dụng rất lớn.
An Nguyên chuẩn bị đầy đủ trang thiết bị vật tư cũng phát huy tác dụng lớn, trong thời gian ngắn nhất gom góp rất nhiều vật tư vận chuyển đến khu bị nạn, thể hiện lòng thương người của An Nguyên.
Nhật báo nhân dân, Cctv đều đồng loạt đánh giá cao về biểu hiện của đội ngũ phòng chống thiên tai An Nguyên, mấy kênh truyền thông đều tới phỏng vấn Ngô Hiển Thông.
Ngô Hiển Thông cũng giới thiệu trong một năm qua Ủy ban nhân dân tỉnh rất coi trọng việc xây dựng và đề cao năng lực của đội ngũ phòng chống thiên tai, chẳng những đảm bảo một cách lớn nhất về tài chính, nhân lực, trang bị, hơn nữa còn tiến hành các cuộc diễn tập, cuộc thi trong tỉnh, đây là nguyên nhân quan trọng nhất để đội ngũ phòng chống thiên tai An Nguyên có thể phát huy tác dụng lớn đến thế.
Tất cả đều được đưa lên trên các phương tiện truyền thông, biểu hiện xuất sắc của đội ngũ phòng chống thiên tai An Nguyên trong cơn động đất đã thể hiện rõ sức chấp hành của tỉnh ủy, ủy ban tỉnh An Nguyên, trung ương và vài bộ liên quan cũng khẳng định biểu hiện xuất sắc của An Nguyên. Tào Ninh vì thế cũng được nhiều khen ngợi. Chẳng qua hắn có chút lo lắng bất an, trước đó hắn không cho là đúng việc Triệu Quốc Đống làm lớn, chú trọng việc phòng chống thiên tai quá mức. Bây giờ xem ra Triệu Quốc Đống chú tâm vào từng công việc gì đó đều đạt hiệu quả không thể tưởng tượng.
Theo giai đoạn một của đợt cứu nạn dần kết thúc, việc tiếp theo là các tỉnh sẽ tiến hành chung trong sự an bài của trung ương.
Đối với tỉnh ủy, ủy ban tỉnh An Nguyên mà nói làm tốt công việc của mình mới là việc cơ bản nhất.
Chẳng qua từ tình hình trong và ngoài nước mà nói thì tình hình kinh tế không quá lạc quan, thị trường tài chính quốc tế liên tục rung chuyển nhất là hệ thống tín dụng Mỹ bắt đầu phát huy tác dụng, chính phủ Mỹ mặc dù nghĩ mọi biện pháp dập ngọn lửa nhưng rất nhiều nhà đầu tư sợ hãi vì sự phát triển quá độ của thị trường tín dụng Mỹ, các cơn gió lốc càng lúc càng lớn xảy ra….
Trung ương cũng đã nghiên cứu làm như thế nào đối phó với ảnh hưởng của quốc tế mang tới, nó làm Triệu Quốc Đống khá lo lắng. Một khi trung ương quyết định khởi động kế hoạch kích thích kinh tế trên quy mô lớn thì sẽ dẫn tới cục diện khó có thể vãn hồi.
Cố hết sức, Triệu Quốc Đống đôi khi an ủi mình như vậy, mình cũng thông qua vài con đường để nói ra vài quan điểm của mình nhưng rốt cuộc có được lãnh đạo trung ương tiếp nhận hoặc tiếp nhận ở trình độ nào thì bây giờ chỉ có thể quan sát.
6 ngày trước
Lăng Độ Vũ
-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-
1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà Ngày gia nhập: 16.01.2007
Bài viết: 201878 / Điểm: 1315
Tâm trạng:
Quyển 20
Chương 81
Nhóm Dịch Tepga
Nguồn: Vip.vandan
Nội dung thu gọn
Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Khó khăn vượt quá tưởng tượng, áp lực rất lớn, các loại vấn đề đan xen vào nhau. Nói thật, chủ tịch, tôi có chút hối hận khi tiếp nhận sự khiêu chiến này.
Tiêu Phượng Minh cầm chén thở dài nói. Triệu Quốc Đống cẩn thận quan sát vẻ mặt của Tiêu Phượng Minh, khá tốt, mặc dù trên trán lộ vẻ trầm muộn nhưng ít nhất trạng thái tinh thần cũng là bình thường.
- Không nằm ngoài dự đoán, từ lúc đầu đã nói vấn đề này, không chỉ riêng vấn đề kinh tế, nếu chỉ là vậy thì đã không cần anh đi gánh vác trọng trách này. Tỉnh có không ít người giỏi làm kinh tế nhưng nếu có thể khống chế cục diện chính trị, lại am hiểu kinh tế cùng với năng lực phói hợp tốt đẹp thì đếm trên đầu ngón tay. Tiêu Phượng Minh anh chính là người thích hợp nhất. Đến chỗ Hoành Vĩ chưa?
Triệu Quốc Đống bỏ tập tài liệu dày trong tay xuống.
- Đã đi, có vài hạng mục cần nói chuyện, chủ tịch tỉnh, không thể không nói ngài trọn trợ thủ quá chuẩn.
Tiêu Phượng Minh bình tĩnh nói.
- Tôi vốn nghĩ từ bộ xuống cũng chỉ là dựa vào chút quan hệ ở bên trên, xuống địa phương để quá độ, chẳng qua chủ tịch Hoành Vĩ coi như là bài học cho tôi, không thể xem thường anh hùng thiên hạ.
Triệu Quốc Đống cười ha hả, vui vẻ nói:
- Trong lòng chắc còn có chút không phục hả. Hoành Vĩ và anh là hai loại người, đương nhiên cũng đều xuất sắc. Hoành Vĩ giỏi ở quy hoạch, anh giỏi ở chấp hành, chứng thực, mỗi người mỗi vẻ, nếu như các anh có thể phát huy sở trường, học tập ưu điểm của người khác thì càng tốt hơn nữa.
Được lão lãnh đạo khen, Tiêu Phượng Minh không quá để ý. Nói thật lên làm Bí thư thị ủy, Tiêu Phượng Minh mới ý thức được góc độ nhìn nhận vấn đề của anh khác rất nhiều so với khi làm thị trưởng. Anh là chủ tâm, không có ai có thể chia sẻ trách nhiệm với anh, chỉ bằng điểm này Tiêu Phượng Minh cảm thấy mình đi là đáng giá. Sớm một năm hiểu đạo lý này cũng có lợi nhiều cho sự phát triển sau này.
Lô Hóa có nhiều vấn đề, chuyện khó giải quyết không ngừng đan xen vào nhau, vấn đề lịch sử lưu lại nhiều năm làm anh nếu muốn thoáng cái giải quyết hết là mơ mộng, nhưng càng ở hoàn cảnh như vậy, gặp đủ vấn đề khó khăn khiến anh không thể không dùng hết sức lực ứng phó, anh lại thấy đây là cảm giác khiêu chiến. mà giải quyết xong một vấn đề, xử lý tốt một việc, anh mới thật sự có cảm giác thành tựu, nhất là nhìn vẻ mặt khâm phục, kính sợ của cấp dưới, xem dân chúng vui mừng vì vấn đề được giải quyết, anh thật sự thấy thỏa mãn không nói thành lời.
- Chủ tịch, chủ tịch Hoành Vĩ và tôi đã tiến hành thảo luận về hiện trạng và việc điều chỉnh kết cấu kinh tế của Lô Hóa. Chủ tịch Hoành Vĩ giúp tôi tuyển mấy hạng mục, tiến hành phân tích ngành cơ giới chế tạo của Lô Hóa, muốn tập trung vào phương diện này, chủ yếu là phát triển ngành này lên, tạo trụ cột rồi mới cân nhắc việc khác.
Đây là ý đồ chính mà Tiêu Phượng Minh đến chỗ Triệu Quốc Đống. Y muốn báo cáo công việc trong nửa năm tới của Lô Hóa với Triệu Quốc Đống.
Nếu chỉ riêng thu hút đầu tư thì Tiêu Phượng Minh không cần trịnh trọng tới báo cáo riêng như thế này.
- Sao, muốn tiến hành đại phẫu ư?
Triệu Quốc Đống gật đầu.
- Không đại phẫu không được, tôi đã bàn với thị trưởng Ngạn Hoa và đưa ra suy nghĩ sơ bộ, có thể bước đi khá dài, khá lớn nhưng tình thế ép người, thật sự không đi bước này có lẽ không thấy cơ hội.
Tiêu Phượng Minh nghiêm túc nói:
- Chúng tôi dự định giải quyết hai công ty lớn gặp nhiều khó khăn là công ty máy cơ giới nặng Trung Nam và công ty máy cơ giới công trình Trung Nam, dù là dùng phương thức gì cũng phải tranh thủ giải quyết trước cuối năm.
Triệu Quốc Đống gật đầu, hắn cũng đoán được Tiêu Phượng Minh và Văn Ngạn Hoa định làm gì. Nếu như nói vấn đề khó khăn lớn nhất của Lô Hóa là gì thực ra là vấn đề sinh tồn của hai công ty lớn này, mấy ngàn công nhân cùng hơn chục ngàn người nhà. Bọn họ đi con đường nào, làm như thế nào không ảnh hưởng đến ổn định xã hội mà giải quyết được sự sinh tồn cho bọn họ là khiêu chiến lớn nhất, không thể né tránh với bộ máy Lô Hóa mới. Có thể nói giải quyết được hai vấn đề này thì vấn đề Lô Hóa coi như giải quyết được một nửa.
- Có dự định gì không? Muốn tỉnh ủng hộ như thế nào?
Tiêu Phượng Minh hít một hơi nói:
- Cho không thậm chí chính quyền bù tiền, chỉ cần có thể giải quyết vấn đề sinh tồn cho công nhân hai công ty này thì Lô Hóa dù có buộc chặt đai lưng cũng được.
- Nói cụ thể.
- Hai công ty này bây giờ đều kinh doanh khó khăn cũng may thiết bị và kết cấu nhân viên cũng được, chỉ có mỗi khoản nợ quá nặng nên chúng tôi đã phát ra một ít tin tức với một ít ngành trong cả nước, có mấy công ty có chút hứng thú nhưng do vấn đề khoản nợ quá nhiều nên bọn họ rút lui, mà bây giờ mấy nhà có ý thì thị xã lại không yên tâm.
Tiêu Phượng Minh thở dài một tiếng.
- Vấn đề nợ dọa chạy không ít người, mà thị xã không chỉ hy vọng giải quyết hai công ty này mà còn hy vọng hai công ty có kết cục tốt, nhân viên công ty cũng được giải quyết ổn thỏa.
- Cho không cũng không có ai muốn ư?
Triệu Quốc Đống cười ha hả hỏi.
- Đương nhiên là có nhưng tôi dám đưa cho bọn họ sao? Có lẽ một năm sau hai công ty thành cái xác không, chúng tôi sẽ thành tội nhân.
Tiêu Phượng Minh cười khổ nói.
- Người mà tôi muốn đưa thì người ta không thèm, quả quyết từ chối.
- Đương nhiên, anh vứt gánh nặng thì công ty có trách nhiệm thật sự sao dám dễ dang gánh chịu chứ?
Triệu Quốc Đống nói.
- Cho nên các anh định bỏ tiền ra trả nợ, chỉ cần cho người thích hợp thôi hả?
- Ừ, đây là ý kiến nhất trí của chúng tôi.
Tiêu Phượng Minh gật đầu.
- Vậy vấn đề là các anh bỏ tiền mà người ta cũng không muốn ư?
Triệu Quốc Đống hỏi tiếp.
- BỎ nhiều tiền như vậy hoặc là cho chính sách ưu đãi hơn nữa, tóm lại chúng tôi muốn đưa công ty cho đối tác đáng tin cậy, muốn cho nhân viên công ty không phải lo lắng.
Tiêu Phượng Minh quyết tâm nói.
Triệu Quốc Đống cười khổ một tiếng:
- Anh có biết nếu làm thế sẽ dẫn tới tranh luận rất lớn. Thị ủy, ủy ban nhất là anh và Ngạn Hoa sẽ gặp áp lực rất lớn không?
- Ai nói không phải nhưng chúng tôi có thể làm gì chứ? Tiếp tục kéo dài thì sẽ càng phiền phức, khó khăn hơn nữa, không bằng thừa dịp bây giờ còn có một hai công ty có hứng thú, chúng tôi buộc bụng tiết kiệm để công ty thuận lợi đi vào quỹ đạo, chủ yếu chính là muốn tuyển được nhà đầu tư có thể làm công ty phát triển tót. Về phần cơ chế thì chúng tôi không yêu cầu gì cả, tất cả dựa trên nguyên tắc làm hai công ty này sống lại. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tiêu Phượng Minh thầm nghiến răng nghiến lợi.
- Ở vấn đề này chúng tôi cần tỉnh ủy, ủy ban tỉnh ủng hộ mạnh.
- Ồ, cân nhắc chu đáo đó, tỉnh ủy, ủy ban tỉnh nếu đã đưa anh và Ngạn Hoa tới vị trí này, chỉ cần các vị nhất trí quan điểm, tôi nghĩ không vấn đề gì. Lô Hóa tích tệ quá lâu, nếu không có động tác mạnh thì không thay đổi được.
Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút.
- Ở vấn đề thu hút đầu tư tốt nhất là làm ra điểm sáng, như vậy sẽ hóa giải khó khăn của các vị.
…
Cục diện của Lô Hóa khá giống như lúc Triệu Quốc Đống từ Hoa Lâm chuyển sang Tây Giang, nhưng kết cấu kinh tế của Lô Hóa có nhiều vấn đề hơn, hai công ty kia là mấu chốt. Tiêu Phượng Minh đưa ra suy nghĩ khá giống so với lúc đó Tây Giang cải cách công ty nhà nước.
Hai công ty ở Lô Hóa ban đầu là thuộc tỉnh sau đó tình hình kinh doanh xấu đi nên tỉnh rất quyết đoán chuyển quyền sở hữu cho Lô Hóa, mấy năm đầu hai công ty này còn ổn chút, bây giờ hình thức kinh doanh đã mất hiệu quả.
Điểm mà đám người Tiêu Phượng Minh lo nhất là một khi hai công ty này thật sự rơi vào hoàn cảnh tê liệt thì mới là tai nạn. Một công ty vận chuyển khó khăn có lẽ còn có người thấy hứng thú, còn công ty tê liệt không thể vận chuyển thì số người hứng thú có lẽ đại đa số chỉ là về đất và tài sản khác của công ty, mà cũng không muốn làm công ty sống lại một lần nữa. Đây cũng là nguyên nhân chính khiến Tiêu Phượng Minh cùng Văn Ngạn Hoa nóng lòng muốn tiến hành cải cách hai công ty này.
Triệu Quốc Đống cũng không phản đối việc này nhưng thời thế thay đổi, cải cách công ty nhà nước đã khác so với tầm mười năm trước.
Nếu muốn tìm được đối tác thích hợp làm công ty sống dậy là không dễ dàng gì, nhưng khó khăn cũng phải dựa theo trình tự như vậy mà tiến lên. Cuối cùng có thể là chính quyền sẽ nỗ lực lớn hơn nữa nhưng chỉ cần có thể đảm bảo quyền lợi của nhân viên công ty, Triệu Quốc Đống cảm thấy đáng giá.
6 ngày trước
Lăng Độ Vũ
-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-
1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà Ngày gia nhập: 16.01.2007
Bài viết: 201878 / Điểm: 1315
Tâm trạng:
Quyển 20
Chương 82
Nhóm Dịch Tepga
Nguồn: Vip.vandan
Nội dung thu gọn
Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Đừng ngoài phòng sinh, Triệu Quốc Đống rất lo lắng.
Ít nhất đã phải 15 năm hắn không có cảm giác này, từ lúc thức đêm ở đồn công an Giang Miếu – Giang Khẩu hắn đã từng ngồi canh tội phạm cả đêm như thế này, lúc ấy hắn cũng hút vài điếu thuốc để thư giãn mình.
Chờ đợi là khó khăn nhất, chẳng qua Triệu Quốc Đống không quá lo, y thuật hiện đại đủ để giải quyết gần như tất cả nguy hiểm. Chỉ cần bình an còn về phần khác Triệu Quốc Đống không suy nghĩ tới.
Bé trai cũng tốt, con gái cũng tốt, cũng không vấn đề gì. Cù Vận Bạch đã có một con gái, thêm một con gái nữa thì Triệu Quốc Đống cũng thấy không sao. Đương nhiên nếu là con trai thì hắn cũng rất vui.
- Đại ca, có cần khẩn trương như vậy không?
Đức Sơn lúc này rất trầm ổn, thái độ khác thường, Triệu Trường Xuyên, Triệu Vân Hải ngồi ở bên kia, phòng dành cho khách quý thực ra rất ít dùng nhưng có một nơi như thế này đúng là giải quyết được nhiều vấn đề.
Trên mặt Âu Dương Cẩm Hoa vẫn duy trì nụ cười, đây là lần đầu hắn thấy anh em Triệu gia tập hợp đông đủ như vậy. Trước đó hắn chỉ thi thoảng gặp mấy em trai của sếp, hắn cũng mơ hồ biết mấy em trai của sếp rất có lai lịch. Nhưng từ góc độ nào đó mà nói thì thành danh của mấy người em trai không thua gì mấy sếp.
Vị chủ tịch kiêm tổng giám đốc tập đoàn Thương Lãng không xuất hiện trên truyền thông, còn có vị Nhị ca nổi tiếng ở làng giải trí, đương nhiên còn có một vị tuy không nhiều người biết nhưng lại là người sáng lập quỹ đầu tư mạo hiểm nổi tiếng trong và ngoài nước.
Lúc này mấy anh em Triệu gia ngồi một chỗ rất yên tĩnh.
- Khẩn trương không nói mà là có chút mong chờ.
Triệu Quốc Đống cười cười.
- Đức Sơn, chú cũng phải có biểu hiện đi chứ?
- Em? Đại ca, đừng hy vọng vào em, anh đặt chú ý vào Trường Xuyên và Nguyên Tĩnh đi, hoặc là xem Vân Hải có hứng thú không? Em thích cuộc sống tự do tự tại của mình, một người ăn no, cả nhà không đói.
Đức Sơn lắc đầu quả quyết từ chối đề nghị của ông anh.
- Trường Xuyên, Đức Sơn nói chú đó. Có tính toán gì không?
Trường Xuyên đã kết hôn, chỉ bày vài bàn, ngoài hơn mười lãnh đạo tập đoàn ra thì chỉ có người thân trong nhà, mà bên Nguyên Tĩnh cũng rất phối hợp. Ngoài họ hàng và mấy bạn học, bạn bè của cô ra thì gần như không mời người ngoài. Mặc dù là như vậy hôn lễ của Trường Xuyên vẫn bị một ít kênh truyền thông biết tới, người thuộc nhóm đầu trên bảng Forbes nhưng ít lộ mặt kết hôn, truyền thông mạng càng không đâu không nhúng tay vào, thậm chí cả bức hình chụp lúc Nguyên Tĩnh đi du học ở nước ngoài cũng được đăng ở trên mạng.
- Đại ca, Nhị ca đây là trốn tránh trách nhiệm, theo gia quy thì nhị ca phải có rồi mới đến lượt em mà.
Trường Xuyên hiếm khi trêu chọc Đức Sơn.
- Đúng, nhị ca công nhiên khiêu khích gia quy Triệu gia, không thể bỏ qua.
Vân Hải cười cười hùa theo.
- Dù là con riêng cũng phải mang về Triệu gia, em tin bố mẹ không thèm để ý ai là mẹ của đứa bé, chỉ cần có huyết thống Triệu gia là đủ.
Đức Sơn nổi giận gầm lên:
- Vân Hải, …, lúc nào đến lượt bọn mày dạy anh?
- Ồ, lời đông bắc cũng học được, có phải là cảm thấy lời này rất hay không, hay là ở lâu bên cô em người mẫu Hắc Hà nên có cảm giác…
Vân Hải không sợ ông anh này, vẫn cười cười trêu chọc. Mấy anh em lâu không tụ tập như vậy, nhất là đại ca bây giờ quá bận gần như không có nhiều thời gian rảnh để gặp anh em.
Vân Hải trêu Đức Sơn, Trường Xuyên thật ra rất tự nhiên liếc nhìn đại ca.
Đại ca có mấy hồng nhan tri kỷ, mấy anh em đều biết phó tổng giám đốc tập đoàn Thiên Phu Cù Vận Bạch có quan hệ không cạn với đại ca. Mà bà chị Cù Vận Bạch này có một thời gian ra nước ngoài, có một con gái. Trường Xuyên thông qua vài con đường biết cô bé kia hơn phân nửa là của đại ca, chỉ là đại ca không đề cập việc này, mấy thằng em chỉ có thể giả vờ câm điếc.
Triệu Quốc Đống chú ý đến ánh mắt của Trường Xuyên, nghĩ đến lời Vân Hải vừa nói, hắn hiểu ngay ý của Trường Xuyên. Bố mẹ hắn nhất định hy vọng có càng nhiều cháu càng tốt. Nhà có bốn con trai đều hơn 30 mà giờ mới có đứa cháu nội đầu tiên, mấy người em của hắn lại chưa có ý có con, điều này đúng là làm ông bà không cam lòng.
Nhưng Triệu Quốc Đống cũng phải cân nhắc tới cảm nhận của Cù Vận Bạch. Vận Bạch và mình có một đứa con không đăng ký, từ đầu cô đã muốn sống độc thân, đứa bé gần như dựa chính vào cô. Có thể nói đối với Vận Bạch mà nói thì con còn quan trọng hơn sự nghiệp. Cô thậm chí có thể vì con mà bỏ tất cả. Cho nên Triệu Quốc Đống cảm thấy nếu mạo muội đưa vấn đề này ra sợ là Vận Bạch khó có thể chấp nhận.
Cũng may bây giờ Nhược Đồng cuối cùng đã có con, coi như là an ủi ông bà.
Không thể sinh tự nhiên, cuối cùng vẫn phải phẫu thuật.
Cửa phòng thủ thuật cuối cùng mở ra, vẻ mặt của bác sĩ chứng minh tất cả thuận lợi.
Mấy anh em Đức Sơn cũng chúc mừng đại ca cuối cùng làm bố, nhưng cái từ “cuối cùng” này khá miễn cưỡng.
Triệu Quốc Đống ngồi ở trong phòng bệnh, vẻ mặt phức tạp nhìn Nhược Đồng và con đang ngủ ngon.
Tốt quá, đây mới là đứa con đầy đủ của mình, mình mới coi như chính thức đi vào thời đại gia đình đầy đủ. Triệu Quốc Đống không cách nào hình dung tâm trạng của mình. Nhìn Nhược Đồng ôm chặt con vào lòng, cảm giác này rất vi diệu. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Thành gia lập nghiệp, chữ thành gia có hàm nghĩa rất phức tạp, chỉ kết hôn còn chưa tính, phải có con mới là gia đình đầy đủ. Mà bây giờ gia đình coi như đầy đủ. Lập nghiệp thì bây giờ mình coi như cũng có, trong mắt người bình thường thì mình như ngôi sao chính trị đang dân lên của Trung Quốc, nắm giữ một phương, tiền đồ vô lượng nhưng chỉ có Triệu Quốc Đống là hiểu.
Trên cao gió lớn, càng ở trên cao càng cảm thấy trách nhiệm trên vai nặng nề đến mức nào. Hạnh phúc của hơn 70 triệu dân làm cho hắn luôn phải suy nghĩ, muốn làm cho quần chúng nhân dân sống cuộc sống hạnh phúc hơn….
Tâm trạng đắc ý hưng phấn ban đầu khi được bổ nhiệm làm chủ tịch tỉnh sớm bị cảm giác gánh vác trọng trách nặng nề thay thế, Triệu Quốc Đống thậm chí càng lúc càng thấy mình có quan hệ càng lúc càng bình thường hóa với Lăng Chính Dược, tất cả chỉ vì một mục đích đó chính là vì sự phát triển của An Nguyên, vì hạnh phúc của dân chúng An Nguyên. Chỉ đơn giản như vậy, đi đến vị trí này, hắn không có yêu cầu gì nhiều, làm như thế nào thực hiện được điểm này đã là quá tốt rồi.
Triệu Quốc Đống cảm thấy Lăng Chính Dược cũng nhất trí với mình ở phương hướng, mục tiêu chung, đây là trụ cột để mình và hắn hợp tác. Có thể ở vài công việc cụ thể có quan điểm khác nhau, cách dùng người cũng khác nhau, thậm chí Lăng Chính Dược còn có tư tâm nhưng Triệu Quốc Đống dần cảm thấy mình có thể hợp tác nhiều hơn nữa với đối phương. Hắn tin Lăng Chính Dược cũng dần ý thức được điểm này.
Ở điều kiện này nên mọi người có thể tiếp hành nhượng bộ, nhượng bộ cũng vì mục tiêu xa hơn.
Ví dụ như điều chỉnh bộ máy Lam Sơn cùng Nam Hoa, Triệu Quốc Đống rất sáng suốt có thái độ hợp tác, bảo trì ý kiến với Lăng Chính Dược. Mà điều chỉnh bộ máy An Đô chỉ cần Quan Kinh Sơn có thể được Lăng Chính Dược ủng hộ, Triệu Quốc Đống cũng ủng hộ. Để Trang Quyền làm chủ tịch Mặt trận tổ quốc tỉnh, Lô Vệ Hồng làm Bí thư thị ủy Tân Châu là quyết định khá bất ngờ nhưng Triệu Quốc Đống vẫn tỏ vẻ tôn trọng.
Đây không phải là mềm yếu hay khuất tất, tính công lợi của Lô Vệ Hồng quá cao nhưng không thể phủ nhận năng lực của y. Làm Bí thư thị ủy Tân Châu có lẽ Lô Vệ Hồng sẽ khiến nơi đây có vài biến hoá. Mà sự trầm lắng của Trang Quyền cũng làm người ta ý thức được hắn không thích hợp ngồi ở Tân Châu nữa, điểm này Triệu Quốc Đống sớm ý thức được chẳng qua là không muốn đối mặt mà thôi.
Chỉ cần nhất chí chung về phương hướng, chỉ cần có thể nhất trí ở vấn đề chính là đủ, về phần khác trên đời không có gì hoàn mỹ cả.