Quyển 10
Chương 93
Nhóm Dịch Tepga
Nguồn: Vip.vandan
Bom ăn mừng 2.9.
Nội dung thu gọn
- Lệ Quyên, chị hỏi cái này làm gì?
Triệu Quốc Đống cười cười nhìn đối phương:
- Chị nên hỏi Lữ Thu Thần mới đúng chứ? Sao lại hỏi tôi.
- Trưởng ban Lữ là cái cửa sắt, muốn tìm được thông tin là rất khó khăn.
Vương Lệ Quyên không giấu giếm:
- Tôi tới hỏi ngài chính là do chúng ta có quan hệ kia mà.
- Lệ Quyên, nói chuyện thì phải chú ý một chút, rất dễ làm người ta hiểu lầm đó. Tôi và chị không có quan hệ gì, câu kia đúng là làm tôi muốn ngất đó.
Triệu Quốc Đống đứng lên trừng mắt nhìn Vương Lệ Quyên.
- Thị trưởng Triệu, đây là do ngài suy nghĩ miên man, tôi nói là ngài và em gái tôi …
Vương Lệ Quyên chưa nói xong đã bị Triệu Quốc Đống cắt ngang:
- Lệ Quyên, tôi và em gái chị là trong sạch, không có quan hệ gì.
Vương Lệ Quyên vừa tức vừa vội, mặt đỏ ửng lên, mũi cũng bắt đầu lấm tấm mồ hôi.
- Thị trưởng Triệu, tôi nói là ngài từng là lãnh đạo của Lệ Mai, có quan hệ này thì cũng không nên giống người bình thường mà.
- Ừ, Lệ Quyên, quan hệ và sâu xa là sự giải thích khác hẳn nhau, phải dùng cẩn thận.
Triệu Quốc Đống lúc này mới cười nói:
- Theo tôi biết việc này vẫn chưa xác định. Mặc dù Thị xã cũng đã bàn về việc của lão Mã nhưng ai làm Phó chủ tịch thường trực quận chị thì chưa có ý tưởng, có lẽ Ban Tổ chức cán bộ đang khảo sát, tôi cũng không quá quan tâm. Chẳng qua tạm thời còn chưa có dấu hiện thảo luận trong Hội nghị thường ủy.
- Thị trưởng Triệu, Thị xã chưa có ý tưởng hay là đã chọn người chỉ là chưa xác định?
Vương Lệ Quyên vội vàng nói.
- Lệ Quyên, chị sao thế? Sao lại quan tâm việc này? Chị sợ gì, chẳng lẽ một Phó chủ tịch thường trực lại có đánh ngã chị là Chủ tịch quận sao?
Triệu Quốc Đống có chút ngạc nhiên bỏ văn bản xuống.
- Thị trưởng Triệu, lời này có vấn đề. Tôi thật ra nghe nói ngài là Phó thị trưởng thường trực còn lợi hại hơn Thị trưởng Hà. Mỗi lần ngài xuống làm các Bí thư, Chủ tịch đều sợ, sợ ngài tìm ra vấn đề của bọn họ.
Vương Lệ Quyên tránh câu hỏi của Triệu Quốc Đống.
- Ha ha, tôi vốn là người ác mà, Bí thư Trần cùng Thị trưởng Hà làm mặt đỏ, tôi chỉ có thể làm mặt đen.
Triệu Quốc Đống đã sớm nghe đồn về việc này, có lời còn nói hắn áp đảo Bí thư và Thị trưởng. Đối với lời này Triệu Quốc Đống chỉ cười cười một tiếng và bỏ qua. Nếu nói hắn bá đạo thì đúng, nhưng việc phó mà áp đảo trưởng đúng là vô căn cứ. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Sao, chị và Bí thư Khuông cũng thấy tôi như vậy?
- Bí thư Khuông thấy sao thì tôi không rõ, tôi thật ra không sợ việc này. Chỉ ra vấn đề thì chúng tôi sửa lại, điểm nào còn thiếu lập tức đền bù, đó là việc tốt.
Vương Lệ Quyên đây là nói thật.
Sự bá đạo của Triệu Quốc Đống đã truyền khắp Hoài Khánh. Từ công tác thu hồi nợ đã cho thấy vấn đề này, có không ít người tự xưng có mặt mày trong Thị xã đã thua trong tay hắn. Sau đó Mã Cam Xương, Khổng Kính Nguyên, thậm chí là An Nhiên cùng Lưu Liên Xương đều mất mặt với hắn.
Người như vậy thì Bí thư và Chủ tịch quận, huyện dám ra vẻ với hắn? Đương nhiên Triệu Quốc Đống không phải tự nhiên gây hấn mà là chỉ ra điểm còn tồn tại trong công việc của quận, huyện, của các phòng ban, hơn nữa luôn đưa ra được ý kiến cải tiến. Vì như vậy nên Triệu Quốc Đống mới tạo thành hình tượng mâu thuẫn trong mắt lãnh đạo quận, huyện.
Cô có thể không ngại không phải vì có quan hệ đặc biệt từ trước với Triệu Quốc Đống sao? Ngay cả Khuông Dương cũng phục cô dám nói chuyện không ngại ngần trước mặt Triệu Quốc Đống. Nguyên nhân chính là đối phương không biết mình có quan hệ riêng với Triệu Quốc Đống.
Triệu Quốc Đống không để ý tới lời khen của Vương Lệ Quyên. Phó bí thư Quận ủy Hoài Châu, Phó chủ tịch thường trực quận Mã Phương sắp lên làm Cục trưởng cục Lao động Thị xã, như vậy sẽ có không ít người nhìn vào chức này.
Bí thư Quận ủy Khuông Dương cùng Chủ tịch quận Vương Lệ Quyên đều có người lựa chọn, mà Thị xã cũng có quan điểm của mình. ít nhất Triệu Quốc Đống biết Phó bí thư Thị ủy Đàm Lập Phong và Trưởng ban tổ chức cán bộ Lữ Thu Thần có quan điểm khác nhau.
Mà ở vấn đề này Trần Anh Lộc lại chưa tỏ thái độ rõ ràng. Về phần Hà Chiếu Thành thì theo Triệu Quốc Đống biết quyền lên tiếng của Hà Chiếu Thành còn không bằng Đàm Lập Phong và Lữ Thu Thần.
Một Thị trưởng là Phó bí thư Thị ủy thứ nhất mà ở vấn đề nhân sự có lẽ không có quyền quyết định nhưng anh tuyệt đối không thể không có quyền lên tiếng và sức ảnh hưởng thì anh lấy đâu ra năng lực để được lãnh đạo quận, huyện tôn trọng.
Anh dù có ba đầu sáu tay nhưng nếu không có cán bộ bán mạng làm việc theo ý đồ của anh thì sẽ không làm được gì.
Mà anh muốn có người bán mạng cho anh thì anh phải suy nghĩ cho tiền đồ chính trị của nhân viên. Nếu anh không làm được việc này thì sớm muộn sẽ không có người giúp anh nữa.
Hà Chiếu Thành không có sức ảnh hưởng quá lớn trong vấn đề nhân sự, nói cách khác điều này cần Trần Anh Lộc quyết định.
- Nếu chị có lựa chọn thích hợp thì tôi đề nghị chị tốt nhất đến tìm Bí thư Trần, nói ra quan điểm của mình, mong được Bí thư Trần ủng hộ.
Triệu Quốc Đống dừng một chút.
- Vị trí này có nhiều người nhìn chằm chằm vào đó, theo tôi biết Bí thư Đàm và Trưởng ban Lữ có ý kiến khác nhau về vấn đề này, cho nên quyền quyết định chính là trong tay Bí thư Trần. Về phần người khác thì chị cũng biết chỉ giơ tay trong Hội nghị thường ủy mà thôi, trừ khi dính tới vấn đề của bọn họ.
Vương Lệ Quyên biết Triệu Quốc Đống đây là nói thật nhưng cô cũng có khó xử của mình. Nếu cô mạo muội đến tìm Trần Anh Lộc, thứ nhất Trần Anh Lộc có nghe hay không là một chuyện, nghe xong có cái nhìn gì hay không mới là quan trọng nhất.
Ở vấn đề nhân sự thì Bí thư và Chủ tịch quận luôn có ý kiến khác nhau. Nhưng không thể nghi ngờ Bí thư mới là người có tiếng nói hơn cả, như vậy cô sẽ dễ khiến Bí thư Trần có ấn tượng không tốt.
Vương Lệ Quyên do dự thì Triệu Quốc Đống có thể nhận ra. Một Chủ tịch quận đúng là không có bao quyền lên tiếng khi chọn Phó chủ tịch, về phần Phó chủ tịch thường trực thì càng yếu hơn nữa.
Bí thư Quận ủy trong việc này có quyền lên tiếng rất lớn, đồng thời còn phải xem sức ảnh hưởng của Bí thư Quận ủy ở trên Thị xã. Giống lúc trước hắn ở Tây Giang không phải cũng rất tự tin sao, nhưng ai làm Phó chủ tịch thường trực lại không thể theo ý của hắn.
- Sao, sợ làm Bí thư Trần không hài lòng?
Triệu Quốc Đống cười nói.
Vương Lệ Quyên có chút xấu hổ gật đầu.
- Như vậy đi, mai tôi mời mấy công ty sản xuất thiết bị ô tô Chiết Giang tới khảo sát hoàn cảnh đầu tư ở Khu Khai Phát, tối sẽ mời bọn họ, Thị trưởng Hà tối mai bận nên Bí thư Trần sẽ tham gia. Chị nếu có thời gian thì tới, đến lúc đó tôi sẽ tìm cơ hội nhắc tới, còn đâu xem biểu hiện của chị với Bí thư Trần.
- Hả? Vậy thì tốt quá, nhưng tôi tùy tiện vào có tiện không?
- Không có gì, mấy người bạn đó đều do tôi dùng quan hệ cá nhân mời tới, không nhất định có mục đích điều tra, đầu tiên chỉ là xem có được hay không thôi. Vương Lệ Quyên chị có giỏi thì kéo người từ Khu Khai Phát sang Hoài Châu, tôi rất vui vẻ.
Triệu Quốc Đống cười ha hả nói.
- Vậy Mai Dã Bình không nuốt sống tôi mới là lạ.
Vương Lệ Quyên nói:
- Thị trưởng Triệu, tôi sẽ tìm cơ hội nói là có công việc báo cáo với ngài, như vậy sẽ tự nhiên hơn.
- Được đó, chị tính toán rất chu đáo.
Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút rồi nói:
- Chị có phải muốn để lão Tang lên?
Tàng Khắc Minh là Thường vụ quận ủy, Phó chủ tịch quận nhiều năm ở Hoài Châu, có quan hệ tốt với Vương Lệ Quyên. Rất nhiều công việc Tàng Khắc Minh đều ủng hộ Vương Lệ Quyên, lúc này Mã Phương lên Thị xã, Khuông Dương muốn Trưởng ban tổ chức cán bộ Địch Huy lên thay. Vương Lệ Quyên cũng không phải ngại đối phương nhưng mà lo ở nhiều vấn đề không hòa hợp với mình, như vậy sẽ khiến công việc Hoài Châu bị kéo xuống.
Triệu Quốc Đống nghe Vương Lệ Quyên giới thiệu và cũng biết việc có chút khó xử.
Địch Huy cùng Tàng Khắc Minh thì hắn đều biết. Nhưng Tàng Khắc Minh thì quen hơn vì ở bên chính quyền, làm việc cũng chăm chỉ và có năng lực.
Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tính cách Địch Huy rất cứng rắn, nếu làm Phó chủ tịch thường trực quận thì chỉ sợ cũng sẽ là người hay gây sự như hắn ở chức Phó thị trưởng thường trực này. Vương Lệ Quyên tất nhiên không muốn có người như vậy sang bên giúp mình.
- Như vậy đi, chị và tôi bàn ở đây cũng vô dụng, tối mai tìm cơ hội hỏi Bí thư Trần đi.
Triệu Quốc Đống cũng không muốn suy nghĩ nhiều. Vương Lệ Quyên nếu tới tìm hắn, hắn không thể từ chối. Triệu Quốc Đống biết việc này chính là để Vương Lệ Quyên tạo uy tín ở Hoài Châu, đồng thời cũng là lúc để hắn tạo uy tín với Vương Lệ Quyên cùng Tàng Khắc Minh.
Quyển 10
Chương 94
Nhóm Dịch Tepga
Nguồn: Vip.vandan
Bom ăn mừng 2.9.
Nội dung thu gọn
Triệu Quốc Đống một bên nghe điện một bên nói với Trần Anh Lộc: Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Người phụ nữ này đúng là nhạy bén, nghe được tối nay Thị xã mời khách từ Chiết Giang tới liền tìm mọi người đến. Chị ta lấy lý do báo cáo công việc mà tới, tôi nói mình đang ở văn phòng Bí thư Trần mà cũng không sợ.
- Ồ, Vương Lệ Quyên sao? Quốc Đống, nghe ý của cậu thì văn phòng của tôi là hầm rồng hang hổ sao? Người khác không dám tới mà cậu có thể tùy tiện tới sao?
Trần Anh Lộc châm điếu thuốc rồi nói:
- Muốn đến thì đến, đây cũng là cuộc gặp mặt thôi mà. Trần Anh Lộc có thể nghe thấy mà tới tức là lãnh đạo chú tâm trong công việc, đây là lãnh đạo mà chúng ta mong thấy. Bảo Vương Lệ Quyên tới đây gặp nhà đầu tư Chiết Giang cũng là việc tốt mà.
- Quốc Đống, có một số người sau hội nghị bắt đầu phản ánh nói cậu nói chuyện không tốt, phê bình người mà không để ý mặt mũi, cái gì mà tội nhân lịch sử, tôi thấy có người nghe thấy nóng cả tai lên. Tôi nói không phải mắng tàn nhẫn mà là cậu mắng quá nhẹ, quá ít. Anh suốt ngày ở văn phòng đọc báo, xem văn bản, uống trà thì sao có thể phát triển kinh tế.
- Không làm việc thì thừa dịp sớm mà từ chức đi, đừng có ảnh hưởng đến sự phát triển, lời này tôi đồng ý. Năm ngoái còn nói cục diện chưa ổn định, bây giờ thì sao? Đã hơn nửa năm qua đi vẫn là như vậy, trên bàn vẫn bày mấy miếng thịt đó, như vậy sao có thể ăn nói với Thị ủy?
Trần Anh Lộc cũng có chút tức giận:
- Phê bình bọn họ vài câu, bọn họ nghĩ mình không cho mặt mũi. Nếu không làm tốt thì ai có thể cho mặt mũi cơ chứ? Cả ngày không biết tiến thủ, chỉ biết chui chui lên chức, cán bộ như vậy thì tôi thấy Thị ủy nên xử lý vài người.
Trần Anh Lộc bây giờ đã không còn là Trần Anh Lộc của hơn năm trước. Bây giờ y tự tin mình khống chế được cục diện Hoài Khánh cho nên mới dồn sang việc phát triển kinh tế Hoài Khánh. Y mới 46 tuổi nếu có thể đạt thành tích ở Hoài Khánh thì sẽ kiếm được chức tốt hơn.
Trong mắt y thì Hà Chiếu Thành không phải Thị trưởng đủ tư cách. Trước đó để Hà Chiếu Thành làm Thị trưởng chính là sai lầm của tỉnh. Y thấy Hà Chiếu Thành thích hợp làm bên Ủy ban kỷ luật hoặc là Đảng ủy chính pháp.
Đương nhiên đây chỉ là suy nghĩ cá nhân của y, cũng mya trên tỉnh điều Triệu Quốc Đống tới làm Phó thị trưởng thường trực là đúng đắn. Mới đầu y còn nghi ngờ có phải tên này đến quá độ hay không? Nhưng mấy công việc trong hơn nửa năm qua Triệu Quốc Đống làm rất tốt, đã kéo lại nhiều tài chính cho Thị xã, lại được lãnh đạo tỉnh khen ngợi cũng làm Trần Anh Lộc thấy có mặt mũi.
Việc cải cách Nhà máy cơ giới làm Trần Anh Lộc cảm thấy sự kiên định và nhạy bén trong công tác kinh tế của Triệu Quốc Đống.
Tập đoàn Gia Hoa đã có vấn đề, Trần Anh Lộc thông qua một số con đường biết bên Phúc Kiến đang đả kích mạnh tội phạm buôn lậu, Tập đoàn Gia Hoa bị dính vào và không thể thực hiện việc mua Nhà máy cơ giới.
Mà Triệu Quốc Đống vẫn nghi ngờ việc định giá tài sản Nhà máy cơ giới là chính xác. Nguyên giám đốc nhà máy Chu Đức Siêu cùng tay chân lợi dụng chế độ khiếm khuyết của nhà máy mà thông đồng với bên ngoài biến thiết bị có giá trên 30 triệu xuống còn có ba triệu, đồng thời việc thu hồi tiền hàng cũng kéo dài. Những việc này làm Trần Anh Lộc rất giật mình.
Bây giờ Đặng Nhược Hiền phụ trách cải cách Nhà máy cơ giới, Cơ giới An Vũ cùng với Công ty bên Hồ Nam đều tỏ vẻ muốn mua Nhà máy cơ giới, hai bên đang đàm phán, điều này cũng cho thấy việc cải cách Nhà máy cơ giới đã thấy ánh rạng động. Mà Trần Anh Lộc coi trọng Triệu Quốc Đống nhất là không tham gia vào đó.
Ở tình huống như vậy nên Trần Anh Lộc mới hy vọng Triệu Quốc Đống giúp mình gánh vác việc chấn hưng kinh tế Hoài Khánh. Kinh tế Hoài Khánh năm nay mặc dù khôi phục nhưng thấy Ninh Lăng cùng Vĩnh Lương đột nhiên tăng mạnh, thậm chí ngay cả Thông Thành cùng Thiên Châu cũng có xu thế tăng tốc, Trần Anh Lộc cảm thấy sốt ruột.
- Bí thư Trần, tôi cũng đồng ý với quan điểm của ngài. Anh không muốn làm việc thì đừng làm ảnh hưởng tới mọi người.
Triệu Quốc Đống gật đầu, một bên cầm cốc rót thêm nước cho Trần Anh Lộc.
- Thị ủy phải thay đổi tư tưởng ở việc này, đặt cán bộ có tác phong kiên định lên vị trí quan trọng. Nhất là khi phân công công việc ở Quy Ninh, Hoài Châu cùng Quận Khánh Châu cùng Khu Khai Phát thì Thị ủy càng phải thận trọng cân nhắc. Điều này quan hệ đến sự chấn hưng của kinh tế Hoài Khánh.
Hai người nói chuyện khá vui vẻ. Thư ký của Trần Anh Lộc hai lần hé cửa thì thấy ông chủ cùng Thị trưởng Triệu nói chuyện rất vui vẻ. Y biết Trần Anh Lộc rất ghét ai phá ngang cuộc nói chuyện, y nhìn đồng hồ và đi ra để đẩy một cuộc hẹn sang hôm sau.
Thư ký đang suy nghĩ liền thấy một người đi tới.
- Chủ tịch quận Vương, chị tìm Bí thư Trần?
Thư ký cũng gặp Vương Lệ Quyên mấy lần, nhưng khi đó Vương Lệ Quyên đều đi cùng Khuông Dương.
- Hôm nay sợ là không được rồi, Bí thư Trần có chuyện quan trọng.
- Ồ? Thư ký Đái, nhưng Thị trưởng Triệu nói đang ở văn phòng Bí thư Trần, bảo tôi tới mà.
Vương Lệ Quyên rất ngạc nhiên nói:
- Thị trưởng Triệu không ở chỗ Bí thư Trần sao?
- Hả, Thị trưởng Triệu gọi chị tới? Thị trưởng Triệu đang ở trong, hai lãnh đạo đang nói chuyện. Bí thư Trần không thích người khác quấy rầy cuộc nói chuyện cho nên … nếu Thị trưởng Triệu bảo chị tới thì vậy chị mau vào.
Thư ký không nghĩ Triệu Quốc Đống gọi Vương Lệ Quyên tới nên vội vàng dẫn Vương Lệ Quyên vào trong.
Đẩy cửa ra, Vương Lệ Quyên liền thấy Bí thư Trần đang ngồi bên trong, Triệu Quốc Đống cũng rất thoải mái dựa lưng vào ghế nói chuyện với Bí thư Trần.
- Bí thư Trần, Thị trưởng Triệu, tôi không quấy rầy hai lãnh đạo nói chuyện chứ?
Vương Lệ Quyên hơi cúi người một chút.
- Vào đi, Chủ tịch Lệ Quyên, Bí thư Trần vừa nói tới Hoài Châu. Xu thế phát triển của Hoài Châu năm nay cũng được, nhưng còn một khoảng cách với yêu cầu của Thị ủy, Ủy ban.
Triệu Quốc Đống cười cười ra hiệu Vương Lệ Quyên vào.
- Chị là Chủ tịch quận thì định làm như thế nào để đột phá trong nửa năm tới?
Vương Lệ Quyên đáp;
- Tôi không phải nghe nói nhà đầu tư Chiết Giang đến Hoài Khánh làm khách sao? Hoài Châu là trung tâm của Hoài Khánh, vị trí địa lý và hoàn cảnh đều tốt, phương tiện trụ cột cũng xếp hàng đầu nên muốn gặp nhà đầu tư để mời bọn họ tới Hoài Châu khảo sát một chút.
Vương Lệ Quyên đúng là giỏi tìm lý do, rất nhanh chuyển sang việc Hoài Châu chuẩn bị phát triển thêm Khu Khai Phát Hoài Châu. Lợi dụng việc Khu Khai Phát Hoài Châu có hai công ty sản xuất giày mà phát triển mấy ngành như giày, đồ chơi, ví.. điều này làm Trần Anh Lộc và Triệu Quốc Đống khá hứng thú. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Hoài Châu làm như thế nào để đột phá ở ngành sản xuất này?
Trần Anh Lộc có chút tò mò.
- Trong này có một nguyên nhân là năm ngoái khi Chủ tịch quận Tang năm ngoái khi sang Quảng Đông khảo sát thì vừa lúc gặp không ít người Hoài Châu làm thuê bên đó. Chủ tịch Tang nói chuyện với bọn họ về cuộc sống và công việc ở đây và biết Hoài Châu có nhiều người làm ở bên đó, hơn nữa có không ít người phụ trách kỹ thuật và kinh doanh.
Vương Lệ Quyên thấy Trần Anh Lộc hứng thú nên nói.
- Do ảnh hưởng của khủng hoảng kinh tế nên tình hình kinh doanh của các công ty khu vực duyên hải gặp khó khăn, các công ty liền cắt giảm nhân viên và tiền lương nên nhiều người muốn về quê gây dựng sự nghiệp. Không ít người trong bọn họ có không ít khách hàng và biết kỹ thuật sản xuất, nhưng thiếu tài chính và chính sách giúp đỡ nên không dám làm. Lão Tang lúc ấy cổ vũ bọn họ về, Quận ủy và Ủy ban quận có thể giúp đỡ chính sách nhất định, hơn nữa còn cho bọn họ số điện thoại liên lạc. Năm ngoái có mấy người về liền tìm lão Tang, lão Tang cũng cổ vũ bọn họ tự chủ phát triển, hơn nữa còn yêu cầu ngân hàng, Quỹ tín dụng ủng hộ ở mức tối đa. Cho nên có hai công ty giày được thành lập.
Quyển 10
Chương 95
Nhóm Dịch Tepga
Nguồn: Vip.vandan
Bom ăn mừng 2.9.
Nội dung thu gọn
Nửa tiếng thoáng cái trôi qua, Triệu Quốc Đống nhìn đồng hồ thấy đã là 6h20 tối.
Khách Chiết Giang rất nhanh sẽ tới. Quế Toàn Hữu cùng Mai Dã Bình tiếp mấy người Chiết Giang đi quanh Khu Khai Phát cả ngày để tìm hiểu phương tiện trụ cột Khu Khai Phát.
- Bí thư Trần, ngài xem có phải nên đi không? Chủ tịch Lệ Quyên nếu có công việc cần báo cáo thì đợi lúc ăn rồi nói.
Triệu Quốc Đống nói.
- Ừ, Chủ tịch Lệ Quyên, hôm nay cùng đi, tôi cũng muốn xem ý tưởng phát triển của Hoài Châu trong năm nay là như thế nào?
Trần Anh Lộc hài lòng gật đầu. Vương Lệ Quyên giỏi nói chuyện, phân tích công việc ngăn nắp, nắm rõ số liệu kinh tế. Trần Anh Lộc thích cán bộ như vậy.
- Bí thư Trần, vậy có tiện không? Chủ nhiệm Mai mà thấy tôi tham gia thì mặt không khỏi sa sầm lại mới lạ.
Vương Lệ Quyên yêu kiều cười nói.
- Lệ Quyên, chị coi Mai Dã Bình kém hàm dưỡng như vậy sao? Dù mất hứng cũng không lộ ra ngoài mặt đâu.
Trần Anh Lộc cười ha hả nói:
- Đi thô, Hoài Châu và Khu Khai Phát có thể bù đắp cho nhau. Hạng mục không thích hợp ở Hoài Châu có thể đưa tới Khu Khai Phát, hạng mục không thích hợp ở Khu Khai Phát có thể đưa sang Hoài Châu mà, đây là vừa hợp tác vừa cạnh tranh.
- Nếu Bí thư Trần đã nói như vậy thì tôi mặt dày đi xin một bữa ăn vậy.
Vương Lệ Quyên nói.
Bữa tối tổ chức ở Nhà hàng Hồ Thiên, nhà hàng này quy mô không cao nhưng được cái cạnh hồ, ngồi trên tầng ba có thể nhìn hồ nước bên dưới.
Từng có nhiều kế hoạch khai thác xây dựng khu này nhưng vì lo phá vỡ hoàn cảnh sinh thái của Hoài Khánh nên Đại hội đại biểu nhân dân Thị xã phản đối mà không thực hiện được. Theo Triệu Quốc Đống thấy đúng là bởi vì sự cứng nhắc và hơi cổ hủ của Đại hội đại biểu nhân dân nên Hoài Khánh mới giữ được không khí tốt như thế này. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Triệu Quốc Đống lái xe, Vương Lệ Quyên ngồi vào xe, hai người phối hợp khá ăn ý. Trần Anh Lộc tất nhiên sẽ không tự lái xe mà đi một xe Buick khác. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Lệ Quyên, xem ra có cửa rồi đó. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Triệu Quốc Đống nhìn qua kính chiếu hậu nhìn chiếc xe mà Trần Anh Lộc ngồi. Thường vụ thị ủy, Trưởng ban thư ký Tiêu Triều cũng đi theo Trần Anh Lộc. Vị đại tổng quản này coi như nửa bước không rời Trần Anh Lộc. Đối phương cũng mẫn cảm với việc Triệu Quốc Đống thường xuyên tới nói chuyện với Trần Anh Lộc, nhưng đây là ý của Trần Anh Lộc nên y không làm gì được.
- Thị trưởng Triệu, bây giờ còn chưa thể nói rõ, Bí thư Trần chỉ hơi có chút ấn tượng tốt đối với lão Tang mà thôi. Tôi cũng chuyên môn khen lão Tang một phen, không biết Bí thư Trần có nhìn ra không?
Vương Lệ Quyên khi cười trông rất đẹp. Hai chị em Vương Lệ Quyên lúc cười đều quyến rũ. Lúc này Vương Lệ Quyên thoạt nhìn như cô gái mới lớn vậy.
- Hừ, tâm tư này của chị mà còn có thể giấu được Bí thư Trần? Khen và không khen cũng là một chuyện, chỉ cần chị nói ra tên của ai là Bí thư Trần sẽ biết là có chuyện gì, chỉ sợ ngay cả tôi bố trí việc này cho chị thì Bí thư Trần cũng có thể thấy rõ ràng.
Triệu Quốc Đống cười cười một tiếng. Xe Buick gầm cao, sàn nặng làm hắn cảm thấy thoải mái.
- Chị cho rằng Bí thư Thị ủy không hiểu gì với chuyện bên dưới sao? Không có chút ánh mắt và tâm tư thì sao có thể ngồi được vị trí đó.
- Vậy tôi nên làm như thế nào bây giờ?
Vương Lệ Quyên có chút giật mình và vội vàng trừng mắt nhìn Triệu Quốc Đống.
- Cái này cũng không có gì, tôi làm cầu nối giúp chị, cho thấy khuynh hướng của chúng ta là đủ, được hay không thì thực ra cũng cần Trần Anh Lộc vỗ bàn quyết định mà. Khuông Dương đi thông Lữ Thu Thần, lão Tang có lẽ là đi gõ cửa Đàm Lập Phong. Nhưng Đàm Lập Phong biết chuyện này chưa nắm chắc, Lữ Thu Thần cũng mơ hồ đại biểu thái độ của Bí thư Trần, cho nên không dám xác minh rõ ràng cho Tang Khắc Minh, vì thế Tang Khắc Minh mới có chút ngồi không yên.
Triệu Quốc Đống trông rất bình tĩnh không hề có vẻ gì không ổn khi bị Trần Anh Lộc nhìn ra ý đồ của mình.
- Ừ, lão Tang cũng nói chuyện với tôi là mình nỗ lực rất nhiều nhưng hiệu quả không quá tốt nên khá buồn bực.
Vương Lệ Quyên rất hàm súc tiết lộ vấn đề này. Vương Lệ Quyên biết chuyện Tang Khắc Minh đi gõ cửa chỗ Đàm Lập Phong, nhưng Tang Khắc Minh cố mấy lần mà không được đáp án rõ ràng nên biết khó khăn là rất lớn. Tang Khắc Minh sau khi về liền có chút mất mát. Vương Lệ Quyên hỏi qua tình hình liền biết chi tiết trong đó nên muốn giúp Tang Khắc Minh một phen. Thứ nhất có thể tăng sức ảnh hưởng và địa vị của cô ở Hoài Châu, mà Tang Khắc Minh cũng đúng là phối hợp ăn ý với cô. Vì thế cô mới tìm tới Triệu Quốc Đống.
Trong Hoài Châu không ai biết được cô còn có quan hệ sâu xa kia với Triệu Quốc Đống. Mặc dù cả Hoài Khánh thì chỉ có Quế Toàn Hữu và Lệnh Hồ Triều biết được, cho nên Vương Lệ Quyên cũng không ngại người khác nói gì mình.
Trần Anh Lộc khẽ nhắm mắt lại, Tiêu Triều ngồi bên nghĩ Bí thư Trần muốn nghỉ ngơi.
- Mã Phương đã đến cục Lao động làm chưa?
Trần Anh Lộc đột nhiên hỏi như vậy làm Tiêu Triều trong lúc nhất thời chưa có phản ứng. Y ngẩn ra rồi nói:
- Văn bản thì chưa, sang tuần sau mới chính thức có.
- Ồ, ý của Thu Thần là để Địch Huy thay vị trí của Mã Phương, anh thấy sao?
Trần Anh Lộc mở mắt nhìn Tiêu Triều.
Tiêu Triều hơi nghẹn lời. Lữ Thu Thần cùng Khuông Dương quan hệ tốt, Khuông Dương muốn cho Địch Huy lên thì tất nhiên sẽ tìm Lữ Thu Thần, nhưng ông chủ Trần chưa tỏ thái độ nên Lữ Thu Thần cũng không dám xác định, còn hỏi qua mình xem Bí thư có lựa chọn nào khác không? Tiêu Triều cũng không rõ thái độ của Trần Anh Lộc ở vấn đề này, cũng chưa nghe Trần Anh Lộc nói việc này với mình bao giờ.
Tiêu Triều suy nghĩ thật nhanh và cân nhắc sao Trần Anh Lộc lại đột nhiên hỏi vấn đề này.
Xe đằng trước là Triệu Quốc Đống cùng Vương Lệ Quyên. Vương Lệ Quyên tìm Bí thư Trần nhất định là vì chức Phó chủ tịch thường trực Hoài Châu để trống sau khi Mã Phương đi. Nghe nói Vương Lệ Quyên cùng Đàm Lập Phong cùng có ý đẩy Tang Khắc Minh lên.
Tang Khắc Minh này về nhân phẩm cũng khá ổn, công việc cũng kiên định, lên làm Phó chủ tịch thường trực thì cũng tiện phối hợp với Vương Lệ Quyên. Chẳng qua Lữ Thu Thần hỏi ý kiến mình nhưng thực ra muốn lúc thích hợp mình nói giúp với Bí thư Trần. Nhưng bây giờ Bí thư Trần chủ động hỏi vấn đề này thì y không khỏi cân nhắc chuyện này.
- Bí thư Trần, Địch Huy, năng lực đều tốt, làm Phó chủ tịch thường trực thì không vấn đề, nhưng tính cách của y khá cứng rắn, nói tốt thì là có khí phách, nếu mặt không tốt thì nói là bá đạo. Quan trọng nhất nằm ở chỗ Vương Lệ Quyên là Chủ tịch quận. Làm một nữ Chủ tịch quận nếu như chọn một Phó chủ tịch thường trực như vậy để phối hợp thì dễ có chuyện phó đoạt trưởng. Lúc ấy tôi sợ quan hệ giữa Vương Lệ Quyên cùng Địch Huy sẽ ảnh hưởng đến sự đoàn kết của bộ máy Hoài Châu.
Tiêu Triều suy nghĩ thật nhanh và cuối cùng quyết định phản ánh rõ thực tế.
- Ừ, tôi cũng nghe nói Địch Huy là người kiên cường, háo thắng, ở Hoài Châu hình như chỉ nghe mình Khuông Dương. Tính cách này là không được. Thu Thần đã nhiều lần đề cập Địch Huy với tôi nhưng tôi chưa tỏ thái độ. Nhưng tôi thấy bây giờ đã như vậy mà để Địch Huy sang bên chính quyền làm thì không biết sẽ mang tới bao mâu thuẫn không cần thiết. Tôi cảm thấy để y làm tiếp ở vị trí hiện nay để rèn luyện một thời gian nữa. Anh có thể chuyển đạt ý kiến này của tôi lại cho đồng chí Khuông Dương và đồng chí Địch Huy.
Trần Anh Lộc nói khá thẳng như vậy làm Tiêu Triều có chút giật mình, đây tương đương với trực tiếp bác bỏ ý đồ của Lữ Thu Thần.
- Vâng, tôi nhất định sẽ truyền đạt.
Lúc này y đương nhiên không thể nói hàm hồ nên Tiêu Triều đành gật đầu.
Không khí bữa tối khá náo nhiệt. Ngoài Chu Quốc Bình là người quen cũ của Triệu Quốc Đống ra thì mấy vị khác đều làm trong ngành sản xuất thiết bị ô tô, trong đó còn có hai công ty trong lĩnh vực sản xuất thiết bị điện tử ô tô đang chuẩn bị đến xây dựng nhà máy ở Khu công nghiệp Bích Trì An Đô, điều này làm Triệu Quốc Đống không khỏi chú ý.
Quy hoạch của Khu Khai phát đã xác định làm việc công nghệ thông tin, điện tử là sản nghiệp chính để phát triển. Triệu Quốc Đống thậm chí còn chuyên môn thông qua 20 triệu từ tài chính Thị xã để cỗ vũ cho các công ty điện tử đến đầu tư vào Khu Khai Phát. Nhưng khởi đầu luôn khó khăn, Khu Khai Phát nếu muốn mở cục diện thì cần tìm điểm đột phá.
Mấy công ty tới chủ yếu sản xuất thiết bị ô tô, sản phẩm thiết bị nhựa. Mấy công ty trong lĩnh vực này đầu tư vào Hoài Khánh mặc dù quan trọng, nhưng Triệu Quốc Đống càng hy vọng hai công ty sản xuất thiết bị điện tử tới Hoài Khánh hơn.
Chu Quốc Bình cũng cảm nhận được thái độ này của Triệu Quốc Đống. Y biết Triệu Quốc Đống là người có chút cơ hội là tuyệt đối không bỏ qua. Mặc dù hai người bạn kia của mình coi trọng điều kiện của Khu công nghiệp Bích Trì nhưng y cũng cố gắng mời đối phương đến Hoài Khánh.
Chu Quốc Bình rất coi trọng Triệu Quốc Đống. Triệu Quốc Đống mặc dù còn trẻ nhưng đến đâu đều mong nơi đó phát triển, hơn nữa không hề đưa tay ra kiếm tiền, đồng thời cũng coi các nhà đầu tư như bạn. Đây là nguyên nhân chính mà Chu Quốc Bình giúp Triệu Quốc Đống.
Quyển 10
Chương 96
Nhóm Dịch Tepga
Nguồn: Vip.vandan
Bom ăn mừng 2.9.
Nội dung thu gọn
Hai người kia một ở Ôn Châu, một ở Thai Châu. Một sản xuất thiết bị chiếu sáng và đồng hồ, một sản xuất thiết bị truyền khí và thiết bị điện tử trong xe ô tô.
Hai người này có quan hệ khá thân với Chu Quốc Bình nhưng đây là lần đầu tới An Nguyên, không quá quen tình hình An Nguyên.
Nhà đầu tư Chiết Giang khá đoàn kết, ở các nơi đều có liên minh kinh tế Chiết Giang. Công ty thiết bị Phượng Hoàng của Chu Quốc Bình sau mấy năm phát triển đã thành một trong những nơi cung cấp sản phẩm chính cho Công ty An Khí Daewoo, cũng thành nơi cung cấp hàng hóa cho mấy công ty ô tô Trường An, Quý Hàng. Trong vòng mấy năm công ty Phượng Hoàng đã xây dựng thêm hai lần, giá trị sản phẩm đã vượt qua 70 triệu, thành công ty đóng thuế lớn nhất Huyện Giang Khẩu. Mà Chu Quốc Bình cũng thành phó hội trưởng thương hội nhà đầu tư Chiết Giang ở An Đô. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Chu Quốc Bình mời mấy người bạn Chiết Giang cùng hai vị mới tới An Nguyên đến khảo sát Hoài Khánh. Hai người này vốn không muốn đi vì bọn họ về cơ bản xác định chọn xây dựng nhà máy ở Khu công nghiệp Bích Trì. Mặc dù giá đất cao một chút nhưng phương tiện trụ cột ở đây khá kiện toàn, hơn nữa nó còn ở sát bên An Khí Daewoo, điều kiện khá thích hợp.
Nhưng sự nhiệt tình và thẳng thắn của Triệu Quốc Đống làm hai người có ấn tượng tốt. Hai người bọn họ cũng từ Chu Quốc Bình mà biết được Triệu Quốc Đống, mà anh em Đào thị cũng có quan hệ mật thiết với bọn họ.
Đào Tông Tinh, Đào Tông Hán đầu tư vào khu du lịch Kỳ Lân Quan - - núi Hốt Luân, bây giờ đã tiến vào giai đoạn có lãi. Mà công ty Tinh Hán cũng cùng Tập đoàn Thương Lãng tiến thêm một bước hợp tác khai thác khu du lịch, đồng thời cũng khai thác khu du lịch thung lũng Thương Lãng, hồ Thương Lãng và sông Thương Lãng – Tân Châu.
Đúng vì nguyên nhân này làm cho bọn họ rất chú ý đến lời nói của Triệu Quốc Đống.
Triệu Quốc Đống không nói vông vo mà hy vọng bọn họ dành nhiều thời gian khảo sát Hoài Khánh, không nên vội vàng đưa ra quyết định xây dựng nhà máy, xem Khu Khai Phát Hoài Khánh hoặc hoàn cảnh tự nhiên của các quận, huyện khác của Hoài Khánh, cùng thái độ phục vụ của Đảng ủy, chính quyền địa phương xem có đáng đầu tư không?
Nói thật hai người bọn họ khá hài lòng với hoàn cảnh xã hội, tự nhiên của Hoài Khánh. Hơn nữa sinh thái Hoài Khánh khá tốt, nhiều hồ nước, độ xanh hóa cũng nhiều.
Nhưng đây không đủ để bọn họ thay đổi quyết định đầu tư ở đâu. Chẳng qua Triệu Quốc Đống mời bọn họ ở lại Hoài Khánh thêm một thời gian, xem một chút, hiểu rõ tình hình với thái độ thành khẩn nên hai người cũng không tiện từ chối.
Ở Khu Khai Phát Bích Trì, đối phương mặc dù hoan nghênh đầu tư xây dựng nhà máy ở Bích Trì nhưng dù sao tốc độ phát triển của Khu Khai Phát Bích Trì mấy năm rất nhanh, có nhiều công ty muốn tới xây dựng nhà máy. Anh muốn bọn họ quá coi trọng là không thể.
- Lão Chu, công ty Phượng Hoàng của anh đã đạt quy mô như vậy chẳng lẽ không dự định xây dựng thêm nhà máy ở nơi khác sao?
Ăn xong mọi người ra ngoài đi dạo. Triệu Quốc Đống chắp tay sau lưng nói.
- Quốc Đống, nhà máy tôi đã mở rộng thêm hai lần, sản lượng bây giờ coi như có thể thỏa mãn. Ít nhất trong vòng hai ba năm tôi không định mở rộng quy mô. Anh đừng có định tính đến tôi. Thu hút đầu tư ít nhiều đại biểu thành tích của anh, đây không phải tôi gọi lão Vương, lão Nhuế đến sao, không phải hy vọng Hoài Khánh sẽ đánh động được bọn họ ư? Nếu sớm biết anh tới Hoài Khánh thì tôi đã không mở rộng ở Giang Khẩu mà trực tiếp xây dựng thêm nhà máy ở Hoài Khánh. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Chu Quốc Bình trêu Triệu Quốc Đống.
- Giám đốc Vương, giám đốc Nhuế, ở Hoài Khánh cái khác tôi không dám nói nhưng hoàn cảnh tự nhiên và hoàn cảnh xã hội tuyệt đối đứng đầu. Khu Khai Phát Bích Trì thì tôi cũng đến khảo sát nhiều lần. Nói thật Khu Khai Phát Bích Trì có phương tiện trụ cột và điều kiện đều hoàn thiện. Nhưng chính vì hoàn thiện về các thứ nên anh vào đó đầu tư xây dựng nhà máy thì nhất định khó có thể hưởng thụ đãi ngộ về chính sách và giá đất tốt, hơn nữa cũng vì hàng năm có nhiều công ty tiến vào nên anh cũng rất khó có thái độ phục vụ tốt. Điểm này tôi tin hai vị cũng sẽ nhận ra.
Thấy hai người kia cười cười không nói gì, Triệu Quốc Đống cũng biết lời mình đã chạm vào chỗ đau của bọn họ nên nói tiếp:
- Điều kiện trụ cột của Khu Khai Phát Hoài Khánh rất tốt, mặc dù không dám nói vượt qua Khu Khai Phát Bích Trì nhưng kém không mấy. Đường nhựa, đất bằng phẳng, điện, nước, thông tin đầy đủ, quan trọng nhất chính là Khu Khai Phát Hoài Khánh đã xác định ngành điện tử và công nghệ thông tin là sản nghiệp chủ đạo. Nói cách khác hễ là công ty trong lĩnh vực điện tử, công nghệ thông tin và tin tức tiến vào Khu Khai Phát Hoài Khánh đều sẽ được ủng hộ với mức độ lớn nhất. Ngoài việc cung cấp chính sách như các Khu Khai Phát khác, Thị xã Hoài Khánh cũng bỏ ra 20 triệu để làm khoản vay hỗ trợ cho các công ty. Nói cách khác trong vòng ba năm công ty được hưởng chính sách vay vốn với lãi suất rất thấp để mua sắm thiết bị, mở rộng quy mô.
Triệu Quốc Đống nói như vậy đúng là làm mấy người kia chú ý, bao gồm của Chu Quốc Bình. Chính quyền cung cấp khoản vay với lãi suất rất thấp là điều khó có thể từ chối sức hấp dẫn này.
Hai người Vương, Quế và Chu Quốc Bình nhìn nhau. Họ Vương nói:
- Thị trưởng Triệu, lời ngài nói khoản vay kia có bao gồm đầu tư tài sản cố định không? Ừ, tôi nói là xây dựng nhà máy và mua thiết bị?
- Đúng, Khu Khai Phát Hoài Khánh mục đích xác định ngành điện tử, tin tức là ngành chủ đạo nhưng về thực tế bây giờ chúng tôi mới ở bước đầu tiên. So sánh với các thành phố lớn thì điều kiện của chúng tôi không tốt cho nên muốn hấp dẫn trong lĩnh vực này thì chúng tôi phải đưa ra điều kiện tốt, khoản vay lãi suất thấp là một trong số đó.
Triệu Quốc Đống gật đầu rất bình tĩnh nói:
- Thực ra theo tôi thấy thì khoản tiền 20 triệu cũng không có ý nghĩa quá lớn. Tôi thật ra cho rằng có thể lợi dụng cách này để cho thấy Hoài Khánh chúng tôi thật sự muốn phát triển ngành sản xuất này, làm cho nhà đầu tư bên ngoài yên tâm xây dựng nhà máy ở Khu Khai Phát Hoài Khánh. Chúng tôi có thể bỏ ra 20 triệu tiền cho vay, như vậy nếu có khó khăn khác thì chúng tôi không thể giải quyết cho các công ty sao?
Triệu Quốc Đống nói như vậy làm mấy nhà đầu tư Chiết Giang rất chấn động. Vị Thị trưởng Triệu đúng là có khí phách, hào phóng làm người ta kính nể. Nhưng thái độ thành khẩn càng làm người ta cảm động, bảo sao Chu Quốc Bình nói người này tuy còn trẻ nhưng phong cách thì lãnh đạo địa phương bình thường không thể so sánh.
Đề tài này được đưa ra làm mọi người nói chuyện ăn ý hơn. Nói từ việc kinh tế khu vực duyên hải bị ảnh hưởng, đến khu vực đất liền không cảm nhận được uy lực của khủng hoảng kinh tế, những nhà đầu tư đều phỏng đoán xem cơn khủng hoảng bao giờ qua đi. Mà Triệu Quốc Đống cũng rất khéo léo nhắc bọn họ là theo giá đất và nhân công khu vực duyên hải không ngừng tăng lên, thị trường trong nội địa sẽ tăng lên, đầu tư sớm là lựa chọn sáng suốt nhất. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Cuộc nói chuyện này làm mấy vị khách Chiết Giang có ấn tượng sâu đối với Triệu Quốc Đống. Chu Quốc Bình cũng mừng vì Triệu Quốc Đống càng lúc càng trưởng thành. Theo y thấy Triệu Quốc Đống này đã thay đổi hẳn về chất sau hai ba năm. Triệu Quốc Đống phát triển nhanh thì về công hay về tư đều đáng để người ta vui mừng.
Mấy ngày hôm sau các nhà đầu tư Chiết Giang liền lục tục khảo sát mấy quận, huyện Hoài Châu, Khánh Châu cùng Quy Ninh. Chính quyền địa phương cũng rất nhiệt tình khiến nhà đầu tư Chiết Giang cảm nhận đất nóng Hoài Khánh khác những gì mình tưởng tượng.
Triệu Quốc Đống biết nếu muốn chấn hưng nền kinh tế Hoài Khánh thì còn một con đường rất dài để đi. Một Thị xã khác với một quận, huyện. Từng quận, huyện đều có điều kiện tự nhiên và trụ cột kinh tế khác nhau, suy nghĩ của Đảng ủy, chính quyền địa phương các quận, huyện cũng khác nhau. Làm như thế nào để các quận, huyện phát triển và tạo thành sự phát triển chung của Thị xã là phải xem nghệ thuật công tác của Thị ủy, Ủy ban Thị xã.
Từ từ sẽ được, dục tốc bất đạt, đây là lời Triệu Quốc Đống luôn nhắc nhở mình.
Hoài Khánh không phải Quận Tây Giang, hắn không phải là Bí thư Quận ủy. Nếu muốn thực hiện theo ý đồ đặt ra thì ngoài việc vùi đầu làm việc ra thì cũng phải học cách dựa vào lãnh đạo, đồng thời lợi dụng tính năng động chủ quan của cấp dưới và đồng nghiệp. Chỉ có thể tập trung lực lượng và trí tuệ tập thẻ lại thì mới phát huy được tác dụng một cách lớn nhất.
Chương 93
Nhóm Dịch Tepga
Nguồn: Vip.vandan
Bom ăn mừng 2.9.
Nội dung thu gọn
- Lệ Quyên, chị hỏi cái này làm gì?
Triệu Quốc Đống cười cười nhìn đối phương:
- Chị nên hỏi Lữ Thu Thần mới đúng chứ? Sao lại hỏi tôi.
- Trưởng ban Lữ là cái cửa sắt, muốn tìm được thông tin là rất khó khăn.
Vương Lệ Quyên không giấu giếm:
- Tôi tới hỏi ngài chính là do chúng ta có quan hệ kia mà.
- Lệ Quyên, nói chuyện thì phải chú ý một chút, rất dễ làm người ta hiểu lầm đó. Tôi và chị không có quan hệ gì, câu kia đúng là làm tôi muốn ngất đó.
Triệu Quốc Đống đứng lên trừng mắt nhìn Vương Lệ Quyên.
- Thị trưởng Triệu, đây là do ngài suy nghĩ miên man, tôi nói là ngài và em gái tôi …
Vương Lệ Quyên chưa nói xong đã bị Triệu Quốc Đống cắt ngang:
- Lệ Quyên, tôi và em gái chị là trong sạch, không có quan hệ gì.
Vương Lệ Quyên vừa tức vừa vội, mặt đỏ ửng lên, mũi cũng bắt đầu lấm tấm mồ hôi.
- Thị trưởng Triệu, tôi nói là ngài từng là lãnh đạo của Lệ Mai, có quan hệ này thì cũng không nên giống người bình thường mà.
- Ừ, Lệ Quyên, quan hệ và sâu xa là sự giải thích khác hẳn nhau, phải dùng cẩn thận.
Triệu Quốc Đống lúc này mới cười nói:
- Theo tôi biết việc này vẫn chưa xác định. Mặc dù Thị xã cũng đã bàn về việc của lão Mã nhưng ai làm Phó chủ tịch thường trực quận chị thì chưa có ý tưởng, có lẽ Ban Tổ chức cán bộ đang khảo sát, tôi cũng không quá quan tâm. Chẳng qua tạm thời còn chưa có dấu hiện thảo luận trong Hội nghị thường ủy.
- Thị trưởng Triệu, Thị xã chưa có ý tưởng hay là đã chọn người chỉ là chưa xác định?
Vương Lệ Quyên vội vàng nói.
- Lệ Quyên, chị sao thế? Sao lại quan tâm việc này? Chị sợ gì, chẳng lẽ một Phó chủ tịch thường trực lại có đánh ngã chị là Chủ tịch quận sao?
Triệu Quốc Đống có chút ngạc nhiên bỏ văn bản xuống.
- Thị trưởng Triệu, lời này có vấn đề. Tôi thật ra nghe nói ngài là Phó thị trưởng thường trực còn lợi hại hơn Thị trưởng Hà. Mỗi lần ngài xuống làm các Bí thư, Chủ tịch đều sợ, sợ ngài tìm ra vấn đề của bọn họ.
Vương Lệ Quyên tránh câu hỏi của Triệu Quốc Đống.
- Ha ha, tôi vốn là người ác mà, Bí thư Trần cùng Thị trưởng Hà làm mặt đỏ, tôi chỉ có thể làm mặt đen.
Triệu Quốc Đống đã sớm nghe đồn về việc này, có lời còn nói hắn áp đảo Bí thư và Thị trưởng. Đối với lời này Triệu Quốc Đống chỉ cười cười một tiếng và bỏ qua. Nếu nói hắn bá đạo thì đúng, nhưng việc phó mà áp đảo trưởng đúng là vô căn cứ. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Sao, chị và Bí thư Khuông cũng thấy tôi như vậy?
- Bí thư Khuông thấy sao thì tôi không rõ, tôi thật ra không sợ việc này. Chỉ ra vấn đề thì chúng tôi sửa lại, điểm nào còn thiếu lập tức đền bù, đó là việc tốt.
Vương Lệ Quyên đây là nói thật.
Sự bá đạo của Triệu Quốc Đống đã truyền khắp Hoài Khánh. Từ công tác thu hồi nợ đã cho thấy vấn đề này, có không ít người tự xưng có mặt mày trong Thị xã đã thua trong tay hắn. Sau đó Mã Cam Xương, Khổng Kính Nguyên, thậm chí là An Nhiên cùng Lưu Liên Xương đều mất mặt với hắn.
Người như vậy thì Bí thư và Chủ tịch quận, huyện dám ra vẻ với hắn? Đương nhiên Triệu Quốc Đống không phải tự nhiên gây hấn mà là chỉ ra điểm còn tồn tại trong công việc của quận, huyện, của các phòng ban, hơn nữa luôn đưa ra được ý kiến cải tiến. Vì như vậy nên Triệu Quốc Đống mới tạo thành hình tượng mâu thuẫn trong mắt lãnh đạo quận, huyện.
Cô có thể không ngại không phải vì có quan hệ đặc biệt từ trước với Triệu Quốc Đống sao? Ngay cả Khuông Dương cũng phục cô dám nói chuyện không ngại ngần trước mặt Triệu Quốc Đống. Nguyên nhân chính là đối phương không biết mình có quan hệ riêng với Triệu Quốc Đống.
Triệu Quốc Đống không để ý tới lời khen của Vương Lệ Quyên. Phó bí thư Quận ủy Hoài Châu, Phó chủ tịch thường trực quận Mã Phương sắp lên làm Cục trưởng cục Lao động Thị xã, như vậy sẽ có không ít người nhìn vào chức này.
Bí thư Quận ủy Khuông Dương cùng Chủ tịch quận Vương Lệ Quyên đều có người lựa chọn, mà Thị xã cũng có quan điểm của mình. ít nhất Triệu Quốc Đống biết Phó bí thư Thị ủy Đàm Lập Phong và Trưởng ban tổ chức cán bộ Lữ Thu Thần có quan điểm khác nhau.
Mà ở vấn đề này Trần Anh Lộc lại chưa tỏ thái độ rõ ràng. Về phần Hà Chiếu Thành thì theo Triệu Quốc Đống biết quyền lên tiếng của Hà Chiếu Thành còn không bằng Đàm Lập Phong và Lữ Thu Thần.
Một Thị trưởng là Phó bí thư Thị ủy thứ nhất mà ở vấn đề nhân sự có lẽ không có quyền quyết định nhưng anh tuyệt đối không thể không có quyền lên tiếng và sức ảnh hưởng thì anh lấy đâu ra năng lực để được lãnh đạo quận, huyện tôn trọng.
Anh dù có ba đầu sáu tay nhưng nếu không có cán bộ bán mạng làm việc theo ý đồ của anh thì sẽ không làm được gì.
Mà anh muốn có người bán mạng cho anh thì anh phải suy nghĩ cho tiền đồ chính trị của nhân viên. Nếu anh không làm được việc này thì sớm muộn sẽ không có người giúp anh nữa.
Hà Chiếu Thành không có sức ảnh hưởng quá lớn trong vấn đề nhân sự, nói cách khác điều này cần Trần Anh Lộc quyết định.
- Nếu chị có lựa chọn thích hợp thì tôi đề nghị chị tốt nhất đến tìm Bí thư Trần, nói ra quan điểm của mình, mong được Bí thư Trần ủng hộ.
Triệu Quốc Đống dừng một chút.
- Vị trí này có nhiều người nhìn chằm chằm vào đó, theo tôi biết Bí thư Đàm và Trưởng ban Lữ có ý kiến khác nhau về vấn đề này, cho nên quyền quyết định chính là trong tay Bí thư Trần. Về phần người khác thì chị cũng biết chỉ giơ tay trong Hội nghị thường ủy mà thôi, trừ khi dính tới vấn đề của bọn họ.
Vương Lệ Quyên biết Triệu Quốc Đống đây là nói thật nhưng cô cũng có khó xử của mình. Nếu cô mạo muội đến tìm Trần Anh Lộc, thứ nhất Trần Anh Lộc có nghe hay không là một chuyện, nghe xong có cái nhìn gì hay không mới là quan trọng nhất.
Ở vấn đề nhân sự thì Bí thư và Chủ tịch quận luôn có ý kiến khác nhau. Nhưng không thể nghi ngờ Bí thư mới là người có tiếng nói hơn cả, như vậy cô sẽ dễ khiến Bí thư Trần có ấn tượng không tốt.
Vương Lệ Quyên do dự thì Triệu Quốc Đống có thể nhận ra. Một Chủ tịch quận đúng là không có bao quyền lên tiếng khi chọn Phó chủ tịch, về phần Phó chủ tịch thường trực thì càng yếu hơn nữa.
Bí thư Quận ủy trong việc này có quyền lên tiếng rất lớn, đồng thời còn phải xem sức ảnh hưởng của Bí thư Quận ủy ở trên Thị xã. Giống lúc trước hắn ở Tây Giang không phải cũng rất tự tin sao, nhưng ai làm Phó chủ tịch thường trực lại không thể theo ý của hắn.
- Sao, sợ làm Bí thư Trần không hài lòng?
Triệu Quốc Đống cười nói.
Vương Lệ Quyên có chút xấu hổ gật đầu.
- Như vậy đi, mai tôi mời mấy công ty sản xuất thiết bị ô tô Chiết Giang tới khảo sát hoàn cảnh đầu tư ở Khu Khai Phát, tối sẽ mời bọn họ, Thị trưởng Hà tối mai bận nên Bí thư Trần sẽ tham gia. Chị nếu có thời gian thì tới, đến lúc đó tôi sẽ tìm cơ hội nhắc tới, còn đâu xem biểu hiện của chị với Bí thư Trần.
- Hả? Vậy thì tốt quá, nhưng tôi tùy tiện vào có tiện không?
- Không có gì, mấy người bạn đó đều do tôi dùng quan hệ cá nhân mời tới, không nhất định có mục đích điều tra, đầu tiên chỉ là xem có được hay không thôi. Vương Lệ Quyên chị có giỏi thì kéo người từ Khu Khai Phát sang Hoài Châu, tôi rất vui vẻ.
Triệu Quốc Đống cười ha hả nói.
- Vậy Mai Dã Bình không nuốt sống tôi mới là lạ.
Vương Lệ Quyên nói:
- Thị trưởng Triệu, tôi sẽ tìm cơ hội nói là có công việc báo cáo với ngài, như vậy sẽ tự nhiên hơn.
- Được đó, chị tính toán rất chu đáo.
Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút rồi nói:
- Chị có phải muốn để lão Tang lên?
Tàng Khắc Minh là Thường vụ quận ủy, Phó chủ tịch quận nhiều năm ở Hoài Châu, có quan hệ tốt với Vương Lệ Quyên. Rất nhiều công việc Tàng Khắc Minh đều ủng hộ Vương Lệ Quyên, lúc này Mã Phương lên Thị xã, Khuông Dương muốn Trưởng ban tổ chức cán bộ Địch Huy lên thay. Vương Lệ Quyên cũng không phải ngại đối phương nhưng mà lo ở nhiều vấn đề không hòa hợp với mình, như vậy sẽ khiến công việc Hoài Châu bị kéo xuống.
Triệu Quốc Đống nghe Vương Lệ Quyên giới thiệu và cũng biết việc có chút khó xử.
Địch Huy cùng Tàng Khắc Minh thì hắn đều biết. Nhưng Tàng Khắc Minh thì quen hơn vì ở bên chính quyền, làm việc cũng chăm chỉ và có năng lực.
Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tính cách Địch Huy rất cứng rắn, nếu làm Phó chủ tịch thường trực quận thì chỉ sợ cũng sẽ là người hay gây sự như hắn ở chức Phó thị trưởng thường trực này. Vương Lệ Quyên tất nhiên không muốn có người như vậy sang bên giúp mình.
- Như vậy đi, chị và tôi bàn ở đây cũng vô dụng, tối mai tìm cơ hội hỏi Bí thư Trần đi.
Triệu Quốc Đống cũng không muốn suy nghĩ nhiều. Vương Lệ Quyên nếu tới tìm hắn, hắn không thể từ chối. Triệu Quốc Đống biết việc này chính là để Vương Lệ Quyên tạo uy tín ở Hoài Châu, đồng thời cũng là lúc để hắn tạo uy tín với Vương Lệ Quyên cùng Tàng Khắc Minh.
Quyển 10
Chương 94
Nhóm Dịch Tepga
Nguồn: Vip.vandan
Bom ăn mừng 2.9.
Nội dung thu gọn
Triệu Quốc Đống một bên nghe điện một bên nói với Trần Anh Lộc: Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Người phụ nữ này đúng là nhạy bén, nghe được tối nay Thị xã mời khách từ Chiết Giang tới liền tìm mọi người đến. Chị ta lấy lý do báo cáo công việc mà tới, tôi nói mình đang ở văn phòng Bí thư Trần mà cũng không sợ.
- Ồ, Vương Lệ Quyên sao? Quốc Đống, nghe ý của cậu thì văn phòng của tôi là hầm rồng hang hổ sao? Người khác không dám tới mà cậu có thể tùy tiện tới sao?
Trần Anh Lộc châm điếu thuốc rồi nói:
- Muốn đến thì đến, đây cũng là cuộc gặp mặt thôi mà. Trần Anh Lộc có thể nghe thấy mà tới tức là lãnh đạo chú tâm trong công việc, đây là lãnh đạo mà chúng ta mong thấy. Bảo Vương Lệ Quyên tới đây gặp nhà đầu tư Chiết Giang cũng là việc tốt mà.
- Quốc Đống, có một số người sau hội nghị bắt đầu phản ánh nói cậu nói chuyện không tốt, phê bình người mà không để ý mặt mũi, cái gì mà tội nhân lịch sử, tôi thấy có người nghe thấy nóng cả tai lên. Tôi nói không phải mắng tàn nhẫn mà là cậu mắng quá nhẹ, quá ít. Anh suốt ngày ở văn phòng đọc báo, xem văn bản, uống trà thì sao có thể phát triển kinh tế.
- Không làm việc thì thừa dịp sớm mà từ chức đi, đừng có ảnh hưởng đến sự phát triển, lời này tôi đồng ý. Năm ngoái còn nói cục diện chưa ổn định, bây giờ thì sao? Đã hơn nửa năm qua đi vẫn là như vậy, trên bàn vẫn bày mấy miếng thịt đó, như vậy sao có thể ăn nói với Thị ủy?
Trần Anh Lộc cũng có chút tức giận:
- Phê bình bọn họ vài câu, bọn họ nghĩ mình không cho mặt mũi. Nếu không làm tốt thì ai có thể cho mặt mũi cơ chứ? Cả ngày không biết tiến thủ, chỉ biết chui chui lên chức, cán bộ như vậy thì tôi thấy Thị ủy nên xử lý vài người.
Trần Anh Lộc bây giờ đã không còn là Trần Anh Lộc của hơn năm trước. Bây giờ y tự tin mình khống chế được cục diện Hoài Khánh cho nên mới dồn sang việc phát triển kinh tế Hoài Khánh. Y mới 46 tuổi nếu có thể đạt thành tích ở Hoài Khánh thì sẽ kiếm được chức tốt hơn.
Trong mắt y thì Hà Chiếu Thành không phải Thị trưởng đủ tư cách. Trước đó để Hà Chiếu Thành làm Thị trưởng chính là sai lầm của tỉnh. Y thấy Hà Chiếu Thành thích hợp làm bên Ủy ban kỷ luật hoặc là Đảng ủy chính pháp.
Đương nhiên đây chỉ là suy nghĩ cá nhân của y, cũng mya trên tỉnh điều Triệu Quốc Đống tới làm Phó thị trưởng thường trực là đúng đắn. Mới đầu y còn nghi ngờ có phải tên này đến quá độ hay không? Nhưng mấy công việc trong hơn nửa năm qua Triệu Quốc Đống làm rất tốt, đã kéo lại nhiều tài chính cho Thị xã, lại được lãnh đạo tỉnh khen ngợi cũng làm Trần Anh Lộc thấy có mặt mũi.
Việc cải cách Nhà máy cơ giới làm Trần Anh Lộc cảm thấy sự kiên định và nhạy bén trong công tác kinh tế của Triệu Quốc Đống.
Tập đoàn Gia Hoa đã có vấn đề, Trần Anh Lộc thông qua một số con đường biết bên Phúc Kiến đang đả kích mạnh tội phạm buôn lậu, Tập đoàn Gia Hoa bị dính vào và không thể thực hiện việc mua Nhà máy cơ giới.
Mà Triệu Quốc Đống vẫn nghi ngờ việc định giá tài sản Nhà máy cơ giới là chính xác. Nguyên giám đốc nhà máy Chu Đức Siêu cùng tay chân lợi dụng chế độ khiếm khuyết của nhà máy mà thông đồng với bên ngoài biến thiết bị có giá trên 30 triệu xuống còn có ba triệu, đồng thời việc thu hồi tiền hàng cũng kéo dài. Những việc này làm Trần Anh Lộc rất giật mình.
Bây giờ Đặng Nhược Hiền phụ trách cải cách Nhà máy cơ giới, Cơ giới An Vũ cùng với Công ty bên Hồ Nam đều tỏ vẻ muốn mua Nhà máy cơ giới, hai bên đang đàm phán, điều này cũng cho thấy việc cải cách Nhà máy cơ giới đã thấy ánh rạng động. Mà Trần Anh Lộc coi trọng Triệu Quốc Đống nhất là không tham gia vào đó.
Ở tình huống như vậy nên Trần Anh Lộc mới hy vọng Triệu Quốc Đống giúp mình gánh vác việc chấn hưng kinh tế Hoài Khánh. Kinh tế Hoài Khánh năm nay mặc dù khôi phục nhưng thấy Ninh Lăng cùng Vĩnh Lương đột nhiên tăng mạnh, thậm chí ngay cả Thông Thành cùng Thiên Châu cũng có xu thế tăng tốc, Trần Anh Lộc cảm thấy sốt ruột.
- Bí thư Trần, tôi cũng đồng ý với quan điểm của ngài. Anh không muốn làm việc thì đừng làm ảnh hưởng tới mọi người.
Triệu Quốc Đống gật đầu, một bên cầm cốc rót thêm nước cho Trần Anh Lộc.
- Thị ủy phải thay đổi tư tưởng ở việc này, đặt cán bộ có tác phong kiên định lên vị trí quan trọng. Nhất là khi phân công công việc ở Quy Ninh, Hoài Châu cùng Quận Khánh Châu cùng Khu Khai Phát thì Thị ủy càng phải thận trọng cân nhắc. Điều này quan hệ đến sự chấn hưng của kinh tế Hoài Khánh.
Hai người nói chuyện khá vui vẻ. Thư ký của Trần Anh Lộc hai lần hé cửa thì thấy ông chủ cùng Thị trưởng Triệu nói chuyện rất vui vẻ. Y biết Trần Anh Lộc rất ghét ai phá ngang cuộc nói chuyện, y nhìn đồng hồ và đi ra để đẩy một cuộc hẹn sang hôm sau.
Thư ký đang suy nghĩ liền thấy một người đi tới.
- Chủ tịch quận Vương, chị tìm Bí thư Trần?
Thư ký cũng gặp Vương Lệ Quyên mấy lần, nhưng khi đó Vương Lệ Quyên đều đi cùng Khuông Dương.
- Hôm nay sợ là không được rồi, Bí thư Trần có chuyện quan trọng.
- Ồ? Thư ký Đái, nhưng Thị trưởng Triệu nói đang ở văn phòng Bí thư Trần, bảo tôi tới mà.
Vương Lệ Quyên rất ngạc nhiên nói:
- Thị trưởng Triệu không ở chỗ Bí thư Trần sao?
- Hả, Thị trưởng Triệu gọi chị tới? Thị trưởng Triệu đang ở trong, hai lãnh đạo đang nói chuyện. Bí thư Trần không thích người khác quấy rầy cuộc nói chuyện cho nên … nếu Thị trưởng Triệu bảo chị tới thì vậy chị mau vào.
Thư ký không nghĩ Triệu Quốc Đống gọi Vương Lệ Quyên tới nên vội vàng dẫn Vương Lệ Quyên vào trong.
Đẩy cửa ra, Vương Lệ Quyên liền thấy Bí thư Trần đang ngồi bên trong, Triệu Quốc Đống cũng rất thoải mái dựa lưng vào ghế nói chuyện với Bí thư Trần.
- Bí thư Trần, Thị trưởng Triệu, tôi không quấy rầy hai lãnh đạo nói chuyện chứ?
Vương Lệ Quyên hơi cúi người một chút.
- Vào đi, Chủ tịch Lệ Quyên, Bí thư Trần vừa nói tới Hoài Châu. Xu thế phát triển của Hoài Châu năm nay cũng được, nhưng còn một khoảng cách với yêu cầu của Thị ủy, Ủy ban.
Triệu Quốc Đống cười cười ra hiệu Vương Lệ Quyên vào.
- Chị là Chủ tịch quận thì định làm như thế nào để đột phá trong nửa năm tới?
Vương Lệ Quyên đáp;
- Tôi không phải nghe nói nhà đầu tư Chiết Giang đến Hoài Khánh làm khách sao? Hoài Châu là trung tâm của Hoài Khánh, vị trí địa lý và hoàn cảnh đều tốt, phương tiện trụ cột cũng xếp hàng đầu nên muốn gặp nhà đầu tư để mời bọn họ tới Hoài Châu khảo sát một chút.
Vương Lệ Quyên đúng là giỏi tìm lý do, rất nhanh chuyển sang việc Hoài Châu chuẩn bị phát triển thêm Khu Khai Phát Hoài Châu. Lợi dụng việc Khu Khai Phát Hoài Châu có hai công ty sản xuất giày mà phát triển mấy ngành như giày, đồ chơi, ví.. điều này làm Trần Anh Lộc và Triệu Quốc Đống khá hứng thú. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Hoài Châu làm như thế nào để đột phá ở ngành sản xuất này?
Trần Anh Lộc có chút tò mò.
- Trong này có một nguyên nhân là năm ngoái khi Chủ tịch quận Tang năm ngoái khi sang Quảng Đông khảo sát thì vừa lúc gặp không ít người Hoài Châu làm thuê bên đó. Chủ tịch Tang nói chuyện với bọn họ về cuộc sống và công việc ở đây và biết Hoài Châu có nhiều người làm ở bên đó, hơn nữa có không ít người phụ trách kỹ thuật và kinh doanh.
Vương Lệ Quyên thấy Trần Anh Lộc hứng thú nên nói.
- Do ảnh hưởng của khủng hoảng kinh tế nên tình hình kinh doanh của các công ty khu vực duyên hải gặp khó khăn, các công ty liền cắt giảm nhân viên và tiền lương nên nhiều người muốn về quê gây dựng sự nghiệp. Không ít người trong bọn họ có không ít khách hàng và biết kỹ thuật sản xuất, nhưng thiếu tài chính và chính sách giúp đỡ nên không dám làm. Lão Tang lúc ấy cổ vũ bọn họ về, Quận ủy và Ủy ban quận có thể giúp đỡ chính sách nhất định, hơn nữa còn cho bọn họ số điện thoại liên lạc. Năm ngoái có mấy người về liền tìm lão Tang, lão Tang cũng cổ vũ bọn họ tự chủ phát triển, hơn nữa còn yêu cầu ngân hàng, Quỹ tín dụng ủng hộ ở mức tối đa. Cho nên có hai công ty giày được thành lập.
Quyển 10
Chương 95
Nhóm Dịch Tepga
Nguồn: Vip.vandan
Bom ăn mừng 2.9.
Nội dung thu gọn
Nửa tiếng thoáng cái trôi qua, Triệu Quốc Đống nhìn đồng hồ thấy đã là 6h20 tối.
Khách Chiết Giang rất nhanh sẽ tới. Quế Toàn Hữu cùng Mai Dã Bình tiếp mấy người Chiết Giang đi quanh Khu Khai Phát cả ngày để tìm hiểu phương tiện trụ cột Khu Khai Phát.
- Bí thư Trần, ngài xem có phải nên đi không? Chủ tịch Lệ Quyên nếu có công việc cần báo cáo thì đợi lúc ăn rồi nói.
Triệu Quốc Đống nói.
- Ừ, Chủ tịch Lệ Quyên, hôm nay cùng đi, tôi cũng muốn xem ý tưởng phát triển của Hoài Châu trong năm nay là như thế nào?
Trần Anh Lộc hài lòng gật đầu. Vương Lệ Quyên giỏi nói chuyện, phân tích công việc ngăn nắp, nắm rõ số liệu kinh tế. Trần Anh Lộc thích cán bộ như vậy.
- Bí thư Trần, vậy có tiện không? Chủ nhiệm Mai mà thấy tôi tham gia thì mặt không khỏi sa sầm lại mới lạ.
Vương Lệ Quyên yêu kiều cười nói.
- Lệ Quyên, chị coi Mai Dã Bình kém hàm dưỡng như vậy sao? Dù mất hứng cũng không lộ ra ngoài mặt đâu.
Trần Anh Lộc cười ha hả nói:
- Đi thô, Hoài Châu và Khu Khai Phát có thể bù đắp cho nhau. Hạng mục không thích hợp ở Hoài Châu có thể đưa tới Khu Khai Phát, hạng mục không thích hợp ở Khu Khai Phát có thể đưa sang Hoài Châu mà, đây là vừa hợp tác vừa cạnh tranh.
- Nếu Bí thư Trần đã nói như vậy thì tôi mặt dày đi xin một bữa ăn vậy.
Vương Lệ Quyên nói.
Bữa tối tổ chức ở Nhà hàng Hồ Thiên, nhà hàng này quy mô không cao nhưng được cái cạnh hồ, ngồi trên tầng ba có thể nhìn hồ nước bên dưới.
Từng có nhiều kế hoạch khai thác xây dựng khu này nhưng vì lo phá vỡ hoàn cảnh sinh thái của Hoài Khánh nên Đại hội đại biểu nhân dân Thị xã phản đối mà không thực hiện được. Theo Triệu Quốc Đống thấy đúng là bởi vì sự cứng nhắc và hơi cổ hủ của Đại hội đại biểu nhân dân nên Hoài Khánh mới giữ được không khí tốt như thế này. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Triệu Quốc Đống lái xe, Vương Lệ Quyên ngồi vào xe, hai người phối hợp khá ăn ý. Trần Anh Lộc tất nhiên sẽ không tự lái xe mà đi một xe Buick khác. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Lệ Quyên, xem ra có cửa rồi đó. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Triệu Quốc Đống nhìn qua kính chiếu hậu nhìn chiếc xe mà Trần Anh Lộc ngồi. Thường vụ thị ủy, Trưởng ban thư ký Tiêu Triều cũng đi theo Trần Anh Lộc. Vị đại tổng quản này coi như nửa bước không rời Trần Anh Lộc. Đối phương cũng mẫn cảm với việc Triệu Quốc Đống thường xuyên tới nói chuyện với Trần Anh Lộc, nhưng đây là ý của Trần Anh Lộc nên y không làm gì được.
- Thị trưởng Triệu, bây giờ còn chưa thể nói rõ, Bí thư Trần chỉ hơi có chút ấn tượng tốt đối với lão Tang mà thôi. Tôi cũng chuyên môn khen lão Tang một phen, không biết Bí thư Trần có nhìn ra không?
Vương Lệ Quyên khi cười trông rất đẹp. Hai chị em Vương Lệ Quyên lúc cười đều quyến rũ. Lúc này Vương Lệ Quyên thoạt nhìn như cô gái mới lớn vậy.
- Hừ, tâm tư này của chị mà còn có thể giấu được Bí thư Trần? Khen và không khen cũng là một chuyện, chỉ cần chị nói ra tên của ai là Bí thư Trần sẽ biết là có chuyện gì, chỉ sợ ngay cả tôi bố trí việc này cho chị thì Bí thư Trần cũng có thể thấy rõ ràng.
Triệu Quốc Đống cười cười một tiếng. Xe Buick gầm cao, sàn nặng làm hắn cảm thấy thoải mái.
- Chị cho rằng Bí thư Thị ủy không hiểu gì với chuyện bên dưới sao? Không có chút ánh mắt và tâm tư thì sao có thể ngồi được vị trí đó.
- Vậy tôi nên làm như thế nào bây giờ?
Vương Lệ Quyên có chút giật mình và vội vàng trừng mắt nhìn Triệu Quốc Đống.
- Cái này cũng không có gì, tôi làm cầu nối giúp chị, cho thấy khuynh hướng của chúng ta là đủ, được hay không thì thực ra cũng cần Trần Anh Lộc vỗ bàn quyết định mà. Khuông Dương đi thông Lữ Thu Thần, lão Tang có lẽ là đi gõ cửa Đàm Lập Phong. Nhưng Đàm Lập Phong biết chuyện này chưa nắm chắc, Lữ Thu Thần cũng mơ hồ đại biểu thái độ của Bí thư Trần, cho nên không dám xác minh rõ ràng cho Tang Khắc Minh, vì thế Tang Khắc Minh mới có chút ngồi không yên.
Triệu Quốc Đống trông rất bình tĩnh không hề có vẻ gì không ổn khi bị Trần Anh Lộc nhìn ra ý đồ của mình.
- Ừ, lão Tang cũng nói chuyện với tôi là mình nỗ lực rất nhiều nhưng hiệu quả không quá tốt nên khá buồn bực.
Vương Lệ Quyên rất hàm súc tiết lộ vấn đề này. Vương Lệ Quyên biết chuyện Tang Khắc Minh đi gõ cửa chỗ Đàm Lập Phong, nhưng Tang Khắc Minh cố mấy lần mà không được đáp án rõ ràng nên biết khó khăn là rất lớn. Tang Khắc Minh sau khi về liền có chút mất mát. Vương Lệ Quyên hỏi qua tình hình liền biết chi tiết trong đó nên muốn giúp Tang Khắc Minh một phen. Thứ nhất có thể tăng sức ảnh hưởng và địa vị của cô ở Hoài Châu, mà Tang Khắc Minh cũng đúng là phối hợp ăn ý với cô. Vì thế cô mới tìm tới Triệu Quốc Đống.
Trong Hoài Châu không ai biết được cô còn có quan hệ sâu xa kia với Triệu Quốc Đống. Mặc dù cả Hoài Khánh thì chỉ có Quế Toàn Hữu và Lệnh Hồ Triều biết được, cho nên Vương Lệ Quyên cũng không ngại người khác nói gì mình.
Trần Anh Lộc khẽ nhắm mắt lại, Tiêu Triều ngồi bên nghĩ Bí thư Trần muốn nghỉ ngơi.
- Mã Phương đã đến cục Lao động làm chưa?
Trần Anh Lộc đột nhiên hỏi như vậy làm Tiêu Triều trong lúc nhất thời chưa có phản ứng. Y ngẩn ra rồi nói:
- Văn bản thì chưa, sang tuần sau mới chính thức có.
- Ồ, ý của Thu Thần là để Địch Huy thay vị trí của Mã Phương, anh thấy sao?
Trần Anh Lộc mở mắt nhìn Tiêu Triều.
Tiêu Triều hơi nghẹn lời. Lữ Thu Thần cùng Khuông Dương quan hệ tốt, Khuông Dương muốn cho Địch Huy lên thì tất nhiên sẽ tìm Lữ Thu Thần, nhưng ông chủ Trần chưa tỏ thái độ nên Lữ Thu Thần cũng không dám xác định, còn hỏi qua mình xem Bí thư có lựa chọn nào khác không? Tiêu Triều cũng không rõ thái độ của Trần Anh Lộc ở vấn đề này, cũng chưa nghe Trần Anh Lộc nói việc này với mình bao giờ.
Tiêu Triều suy nghĩ thật nhanh và cân nhắc sao Trần Anh Lộc lại đột nhiên hỏi vấn đề này.
Xe đằng trước là Triệu Quốc Đống cùng Vương Lệ Quyên. Vương Lệ Quyên tìm Bí thư Trần nhất định là vì chức Phó chủ tịch thường trực Hoài Châu để trống sau khi Mã Phương đi. Nghe nói Vương Lệ Quyên cùng Đàm Lập Phong cùng có ý đẩy Tang Khắc Minh lên.
Tang Khắc Minh này về nhân phẩm cũng khá ổn, công việc cũng kiên định, lên làm Phó chủ tịch thường trực thì cũng tiện phối hợp với Vương Lệ Quyên. Chẳng qua Lữ Thu Thần hỏi ý kiến mình nhưng thực ra muốn lúc thích hợp mình nói giúp với Bí thư Trần. Nhưng bây giờ Bí thư Trần chủ động hỏi vấn đề này thì y không khỏi cân nhắc chuyện này.
- Bí thư Trần, Địch Huy, năng lực đều tốt, làm Phó chủ tịch thường trực thì không vấn đề, nhưng tính cách của y khá cứng rắn, nói tốt thì là có khí phách, nếu mặt không tốt thì nói là bá đạo. Quan trọng nhất nằm ở chỗ Vương Lệ Quyên là Chủ tịch quận. Làm một nữ Chủ tịch quận nếu như chọn một Phó chủ tịch thường trực như vậy để phối hợp thì dễ có chuyện phó đoạt trưởng. Lúc ấy tôi sợ quan hệ giữa Vương Lệ Quyên cùng Địch Huy sẽ ảnh hưởng đến sự đoàn kết của bộ máy Hoài Châu.
Tiêu Triều suy nghĩ thật nhanh và cuối cùng quyết định phản ánh rõ thực tế.
- Ừ, tôi cũng nghe nói Địch Huy là người kiên cường, háo thắng, ở Hoài Châu hình như chỉ nghe mình Khuông Dương. Tính cách này là không được. Thu Thần đã nhiều lần đề cập Địch Huy với tôi nhưng tôi chưa tỏ thái độ. Nhưng tôi thấy bây giờ đã như vậy mà để Địch Huy sang bên chính quyền làm thì không biết sẽ mang tới bao mâu thuẫn không cần thiết. Tôi cảm thấy để y làm tiếp ở vị trí hiện nay để rèn luyện một thời gian nữa. Anh có thể chuyển đạt ý kiến này của tôi lại cho đồng chí Khuông Dương và đồng chí Địch Huy.
Trần Anh Lộc nói khá thẳng như vậy làm Tiêu Triều có chút giật mình, đây tương đương với trực tiếp bác bỏ ý đồ của Lữ Thu Thần.
- Vâng, tôi nhất định sẽ truyền đạt.
Lúc này y đương nhiên không thể nói hàm hồ nên Tiêu Triều đành gật đầu.
Không khí bữa tối khá náo nhiệt. Ngoài Chu Quốc Bình là người quen cũ của Triệu Quốc Đống ra thì mấy vị khác đều làm trong ngành sản xuất thiết bị ô tô, trong đó còn có hai công ty trong lĩnh vực sản xuất thiết bị điện tử ô tô đang chuẩn bị đến xây dựng nhà máy ở Khu công nghiệp Bích Trì An Đô, điều này làm Triệu Quốc Đống không khỏi chú ý.
Quy hoạch của Khu Khai phát đã xác định làm việc công nghệ thông tin, điện tử là sản nghiệp chính để phát triển. Triệu Quốc Đống thậm chí còn chuyên môn thông qua 20 triệu từ tài chính Thị xã để cỗ vũ cho các công ty điện tử đến đầu tư vào Khu Khai Phát. Nhưng khởi đầu luôn khó khăn, Khu Khai Phát nếu muốn mở cục diện thì cần tìm điểm đột phá.
Mấy công ty tới chủ yếu sản xuất thiết bị ô tô, sản phẩm thiết bị nhựa. Mấy công ty trong lĩnh vực này đầu tư vào Hoài Khánh mặc dù quan trọng, nhưng Triệu Quốc Đống càng hy vọng hai công ty sản xuất thiết bị điện tử tới Hoài Khánh hơn.
Chu Quốc Bình cũng cảm nhận được thái độ này của Triệu Quốc Đống. Y biết Triệu Quốc Đống là người có chút cơ hội là tuyệt đối không bỏ qua. Mặc dù hai người bạn kia của mình coi trọng điều kiện của Khu công nghiệp Bích Trì nhưng y cũng cố gắng mời đối phương đến Hoài Khánh.
Chu Quốc Bình rất coi trọng Triệu Quốc Đống. Triệu Quốc Đống mặc dù còn trẻ nhưng đến đâu đều mong nơi đó phát triển, hơn nữa không hề đưa tay ra kiếm tiền, đồng thời cũng coi các nhà đầu tư như bạn. Đây là nguyên nhân chính mà Chu Quốc Bình giúp Triệu Quốc Đống.
Quyển 10
Chương 96
Nhóm Dịch Tepga
Nguồn: Vip.vandan
Bom ăn mừng 2.9.
Nội dung thu gọn
Hai người kia một ở Ôn Châu, một ở Thai Châu. Một sản xuất thiết bị chiếu sáng và đồng hồ, một sản xuất thiết bị truyền khí và thiết bị điện tử trong xe ô tô.
Hai người này có quan hệ khá thân với Chu Quốc Bình nhưng đây là lần đầu tới An Nguyên, không quá quen tình hình An Nguyên.
Nhà đầu tư Chiết Giang khá đoàn kết, ở các nơi đều có liên minh kinh tế Chiết Giang. Công ty thiết bị Phượng Hoàng của Chu Quốc Bình sau mấy năm phát triển đã thành một trong những nơi cung cấp sản phẩm chính cho Công ty An Khí Daewoo, cũng thành nơi cung cấp hàng hóa cho mấy công ty ô tô Trường An, Quý Hàng. Trong vòng mấy năm công ty Phượng Hoàng đã xây dựng thêm hai lần, giá trị sản phẩm đã vượt qua 70 triệu, thành công ty đóng thuế lớn nhất Huyện Giang Khẩu. Mà Chu Quốc Bình cũng thành phó hội trưởng thương hội nhà đầu tư Chiết Giang ở An Đô. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Chu Quốc Bình mời mấy người bạn Chiết Giang cùng hai vị mới tới An Nguyên đến khảo sát Hoài Khánh. Hai người này vốn không muốn đi vì bọn họ về cơ bản xác định chọn xây dựng nhà máy ở Khu công nghiệp Bích Trì. Mặc dù giá đất cao một chút nhưng phương tiện trụ cột ở đây khá kiện toàn, hơn nữa nó còn ở sát bên An Khí Daewoo, điều kiện khá thích hợp.
Nhưng sự nhiệt tình và thẳng thắn của Triệu Quốc Đống làm hai người có ấn tượng tốt. Hai người bọn họ cũng từ Chu Quốc Bình mà biết được Triệu Quốc Đống, mà anh em Đào thị cũng có quan hệ mật thiết với bọn họ.
Đào Tông Tinh, Đào Tông Hán đầu tư vào khu du lịch Kỳ Lân Quan - - núi Hốt Luân, bây giờ đã tiến vào giai đoạn có lãi. Mà công ty Tinh Hán cũng cùng Tập đoàn Thương Lãng tiến thêm một bước hợp tác khai thác khu du lịch, đồng thời cũng khai thác khu du lịch thung lũng Thương Lãng, hồ Thương Lãng và sông Thương Lãng – Tân Châu.
Đúng vì nguyên nhân này làm cho bọn họ rất chú ý đến lời nói của Triệu Quốc Đống.
Triệu Quốc Đống không nói vông vo mà hy vọng bọn họ dành nhiều thời gian khảo sát Hoài Khánh, không nên vội vàng đưa ra quyết định xây dựng nhà máy, xem Khu Khai Phát Hoài Khánh hoặc hoàn cảnh tự nhiên của các quận, huyện khác của Hoài Khánh, cùng thái độ phục vụ của Đảng ủy, chính quyền địa phương xem có đáng đầu tư không?
Nói thật hai người bọn họ khá hài lòng với hoàn cảnh xã hội, tự nhiên của Hoài Khánh. Hơn nữa sinh thái Hoài Khánh khá tốt, nhiều hồ nước, độ xanh hóa cũng nhiều.
Nhưng đây không đủ để bọn họ thay đổi quyết định đầu tư ở đâu. Chẳng qua Triệu Quốc Đống mời bọn họ ở lại Hoài Khánh thêm một thời gian, xem một chút, hiểu rõ tình hình với thái độ thành khẩn nên hai người cũng không tiện từ chối.
Ở Khu Khai Phát Bích Trì, đối phương mặc dù hoan nghênh đầu tư xây dựng nhà máy ở Bích Trì nhưng dù sao tốc độ phát triển của Khu Khai Phát Bích Trì mấy năm rất nhanh, có nhiều công ty muốn tới xây dựng nhà máy. Anh muốn bọn họ quá coi trọng là không thể.
- Lão Chu, công ty Phượng Hoàng của anh đã đạt quy mô như vậy chẳng lẽ không dự định xây dựng thêm nhà máy ở nơi khác sao?
Ăn xong mọi người ra ngoài đi dạo. Triệu Quốc Đống chắp tay sau lưng nói.
- Quốc Đống, nhà máy tôi đã mở rộng thêm hai lần, sản lượng bây giờ coi như có thể thỏa mãn. Ít nhất trong vòng hai ba năm tôi không định mở rộng quy mô. Anh đừng có định tính đến tôi. Thu hút đầu tư ít nhiều đại biểu thành tích của anh, đây không phải tôi gọi lão Vương, lão Nhuế đến sao, không phải hy vọng Hoài Khánh sẽ đánh động được bọn họ ư? Nếu sớm biết anh tới Hoài Khánh thì tôi đã không mở rộng ở Giang Khẩu mà trực tiếp xây dựng thêm nhà máy ở Hoài Khánh. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Chu Quốc Bình trêu Triệu Quốc Đống.
- Giám đốc Vương, giám đốc Nhuế, ở Hoài Khánh cái khác tôi không dám nói nhưng hoàn cảnh tự nhiên và hoàn cảnh xã hội tuyệt đối đứng đầu. Khu Khai Phát Bích Trì thì tôi cũng đến khảo sát nhiều lần. Nói thật Khu Khai Phát Bích Trì có phương tiện trụ cột và điều kiện đều hoàn thiện. Nhưng chính vì hoàn thiện về các thứ nên anh vào đó đầu tư xây dựng nhà máy thì nhất định khó có thể hưởng thụ đãi ngộ về chính sách và giá đất tốt, hơn nữa cũng vì hàng năm có nhiều công ty tiến vào nên anh cũng rất khó có thái độ phục vụ tốt. Điểm này tôi tin hai vị cũng sẽ nhận ra.
Thấy hai người kia cười cười không nói gì, Triệu Quốc Đống cũng biết lời mình đã chạm vào chỗ đau của bọn họ nên nói tiếp:
- Điều kiện trụ cột của Khu Khai Phát Hoài Khánh rất tốt, mặc dù không dám nói vượt qua Khu Khai Phát Bích Trì nhưng kém không mấy. Đường nhựa, đất bằng phẳng, điện, nước, thông tin đầy đủ, quan trọng nhất chính là Khu Khai Phát Hoài Khánh đã xác định ngành điện tử và công nghệ thông tin là sản nghiệp chủ đạo. Nói cách khác hễ là công ty trong lĩnh vực điện tử, công nghệ thông tin và tin tức tiến vào Khu Khai Phát Hoài Khánh đều sẽ được ủng hộ với mức độ lớn nhất. Ngoài việc cung cấp chính sách như các Khu Khai Phát khác, Thị xã Hoài Khánh cũng bỏ ra 20 triệu để làm khoản vay hỗ trợ cho các công ty. Nói cách khác trong vòng ba năm công ty được hưởng chính sách vay vốn với lãi suất rất thấp để mua sắm thiết bị, mở rộng quy mô.
Triệu Quốc Đống nói như vậy đúng là làm mấy người kia chú ý, bao gồm của Chu Quốc Bình. Chính quyền cung cấp khoản vay với lãi suất rất thấp là điều khó có thể từ chối sức hấp dẫn này.
Hai người Vương, Quế và Chu Quốc Bình nhìn nhau. Họ Vương nói:
- Thị trưởng Triệu, lời ngài nói khoản vay kia có bao gồm đầu tư tài sản cố định không? Ừ, tôi nói là xây dựng nhà máy và mua thiết bị?
- Đúng, Khu Khai Phát Hoài Khánh mục đích xác định ngành điện tử, tin tức là ngành chủ đạo nhưng về thực tế bây giờ chúng tôi mới ở bước đầu tiên. So sánh với các thành phố lớn thì điều kiện của chúng tôi không tốt cho nên muốn hấp dẫn trong lĩnh vực này thì chúng tôi phải đưa ra điều kiện tốt, khoản vay lãi suất thấp là một trong số đó.
Triệu Quốc Đống gật đầu rất bình tĩnh nói:
- Thực ra theo tôi thấy thì khoản tiền 20 triệu cũng không có ý nghĩa quá lớn. Tôi thật ra cho rằng có thể lợi dụng cách này để cho thấy Hoài Khánh chúng tôi thật sự muốn phát triển ngành sản xuất này, làm cho nhà đầu tư bên ngoài yên tâm xây dựng nhà máy ở Khu Khai Phát Hoài Khánh. Chúng tôi có thể bỏ ra 20 triệu tiền cho vay, như vậy nếu có khó khăn khác thì chúng tôi không thể giải quyết cho các công ty sao?
Triệu Quốc Đống nói như vậy làm mấy nhà đầu tư Chiết Giang rất chấn động. Vị Thị trưởng Triệu đúng là có khí phách, hào phóng làm người ta kính nể. Nhưng thái độ thành khẩn càng làm người ta cảm động, bảo sao Chu Quốc Bình nói người này tuy còn trẻ nhưng phong cách thì lãnh đạo địa phương bình thường không thể so sánh.
Đề tài này được đưa ra làm mọi người nói chuyện ăn ý hơn. Nói từ việc kinh tế khu vực duyên hải bị ảnh hưởng, đến khu vực đất liền không cảm nhận được uy lực của khủng hoảng kinh tế, những nhà đầu tư đều phỏng đoán xem cơn khủng hoảng bao giờ qua đi. Mà Triệu Quốc Đống cũng rất khéo léo nhắc bọn họ là theo giá đất và nhân công khu vực duyên hải không ngừng tăng lên, thị trường trong nội địa sẽ tăng lên, đầu tư sớm là lựa chọn sáng suốt nhất. Truyện "Lộng Triều " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Cuộc nói chuyện này làm mấy vị khách Chiết Giang có ấn tượng sâu đối với Triệu Quốc Đống. Chu Quốc Bình cũng mừng vì Triệu Quốc Đống càng lúc càng trưởng thành. Theo y thấy Triệu Quốc Đống này đã thay đổi hẳn về chất sau hai ba năm. Triệu Quốc Đống phát triển nhanh thì về công hay về tư đều đáng để người ta vui mừng.
Mấy ngày hôm sau các nhà đầu tư Chiết Giang liền lục tục khảo sát mấy quận, huyện Hoài Châu, Khánh Châu cùng Quy Ninh. Chính quyền địa phương cũng rất nhiệt tình khiến nhà đầu tư Chiết Giang cảm nhận đất nóng Hoài Khánh khác những gì mình tưởng tượng.
Triệu Quốc Đống biết nếu muốn chấn hưng nền kinh tế Hoài Khánh thì còn một con đường rất dài để đi. Một Thị xã khác với một quận, huyện. Từng quận, huyện đều có điều kiện tự nhiên và trụ cột kinh tế khác nhau, suy nghĩ của Đảng ủy, chính quyền địa phương các quận, huyện cũng khác nhau. Làm như thế nào để các quận, huyện phát triển và tạo thành sự phát triển chung của Thị xã là phải xem nghệ thuật công tác của Thị ủy, Ủy ban Thị xã.
Từ từ sẽ được, dục tốc bất đạt, đây là lời Triệu Quốc Đống luôn nhắc nhở mình.
Hoài Khánh không phải Quận Tây Giang, hắn không phải là Bí thư Quận ủy. Nếu muốn thực hiện theo ý đồ đặt ra thì ngoài việc vùi đầu làm việc ra thì cũng phải học cách dựa vào lãnh đạo, đồng thời lợi dụng tính năng động chủ quan của cấp dưới và đồng nghiệp. Chỉ có thể tập trung lực lượng và trí tuệ tập thẻ lại thì mới phát huy được tác dụng một cách lớn nhất.