Phong Lưu
Tác giả: Ngũ Lang Thúc
Chương 179 : Người cuối cùng (hạ)
Nhóm dịch: Dung Nhi
Nguồn: VVD
Đường Tiểu Đông nhanh chóng rời đi, Hà Hiểu Nguyệt si ngốc nhìn bóng lưng hắn, cho đến khi khuất khỏi tầm mắt nàng.
- Aizzz....
Một tiếng thở dài bất đắc dĩ, tràn đầy tuyệt vọng đột nhiên vang lên, khiến cho Hà Hiểu Nguyệt mắc cỡ đỏ bừng mặt, vội vàng cúi đầu chạy vào nội đường.
Vừa rồi chỉ lo tình tứ với người yêu mà nhất thời quên mất trong đại sảnh này còn một đống thực khách đang nhìn vào, sao không khiến nàng mắc cỡ chết đi được.
- Aiz...
- Aiz...
Trong hành lang liên tiếp vang lên tiếng thở dài.
Người sáng suốt đều có thể nhìn ra được, nữ thần trong lòng bọn họ đã sớm có ý trung nhân, khó trách đối với bọn họ, ngay cả liếc mắt nàng cũng không thèm, làm người thực sự quá thất bại!
Bữa cơm tối, Đường Tiểu Đông chột dạ không dám nhìn vào ánh mắt trách cứ bất mãn của Lôi Mị, liều mạng và cơm, vội vội vàng vàng nuốt hết cơm trong chén, sau đó mau chóng chuồn đi. Ai dè trước khi đi, mu bàn chân hắn vẫn bị Lôi Mị hung hăng giẫm một
cước, đau đến nhếch mép nhe răng, vẻ mặt vô cùng quái dị.
- Phu quân làm sao vậy? Cảm thấy trong người không khỏe?
Kha Vân Tiên bất an hỏi thăm.
Nàng cảm thấy tối nay phu quân có chút gì là lạ, chẳng lẽ do quá mức cần cù mà thân thể phát bệnh rồi.
- A, không có việc gì, không có việc gì...
Đường Tiểu Đông ấp a ấp úng, sau đó vội vàng chuồn đi.
Lý Đằng Giao cùng Đường Điềm nhìn nhau, không nói một tiếng nào cắm đầu vào ăn cơm.
Tục ngữ nói, tránh được lần đầu, không tránh được mùng một cũng không tránh khỏi ngày rằm. Lúc tắm rửa xong đi ra ngoài, Đường Tiểu Đông bị Lôi Mị chặn đường.
- Mị nhi...
Đường Tiểu Đông vẻ mặt cợt nhả vươn tay, chợt bị hai bàn tay nhỏ bé của nàng đẩy ra.
- Nàng đang giận ta à?
Lôi Mị mím môi, bộ dáng không khác gì muốn tìm người tính sổ.
- Ta nào dám...
Đường Tiểu Đông nịnh nọt nói.
- Cuối cùng, là người cuối cùng, ha ha.
Lôi Mị trừng mắt.
- Người cuối cùng? Lời này chàng nói lần thứ bao nhiêu rồi?
Đường Tiểu Đông gãi gãi đầu.
- Dường như.... Dường như là lần đầu tiên?
- Chàng dám nói là lần đầu tiên?
Lôi Mị nghiến răng nghiến lợi, thò ngọc thủ véo lỗ tai hắn.
- Chàng nói, là lần thứ mấy rồi hả?
- Khục...
Đột nhiên truyền đến ho nhẹ, dọa cho hai người giật thót một cái.
Lôi Mị nhanh chóng rụt tay về, Đường Tiểu Đông lập tức mượn cơ hội này chuồn thẳng.
- Huynh...
Lôi Mị tức giận tới mức dậm chân.
- Mị tỷ được rồi mà.
Đường Nhu từ trong góc tối đi ra, thấp giọng nói.
- Hiểu Nguyệt cũng không tệ.
Lôi Mị hừ một tiếng.
- Thiên hạ này mỹ nữ vô số, gặp người nào yêu người đấy? Để hắn kéo hết vào phòng? Chẳng lẽ đến bao giờ đủ để lập thành tam cung lục viện, hắn mới cam tâm?
Phụt...
Trong lời nói tràn ngập ghen tuông khiến cho Đường Nhu nhịn không được cười thành tiếng.
Lôi Mị nhìn thàng, thở dài.
- Ai, muội cũng nên quản hắn đi!
Đường Nhu mặt đẹp đỏ lên, cúi thấp đầu, nhẹ nói.
- Vâng, hắn đã thề với Nhu nhi, đây là người cuối cùng rồi.
- Hắc!
Lôi Mị cười một tiếng quái dị.
- Thề? Hắn thề với ta vài lần rồi, lời hắn thề đều là đánh...
Khuôn mặt Lôi Mị biến thành đỏ bừng, chữ "rắm" cuối cùng cũng không nói ra miệng
- Được rồi, Mị tỷ, đừng giận mà.
Đường Nhu kéo tay nàng, an ủi.
- Cho hắn một cơ hội cuối cùng.
Lôi Mị hừ một tiếng, trách móc.
- Muội đấy, còn có cả Vân Tiên tỷ nữa, hai người quá dung túng cho hắn rồi...
- Aizzz...
Nàng đột nhiên thở dài. Tên chết dẫm này, cái gì cũng tốt, chỉ là quá hoa tâm, nhiều tỷ muội như vậy cũng không quản được hắn?
Trong nội tâm càng nghĩ càng giận, nàng đột nhiên thò tay bẻ lấy một đoạn cành khô, hung hăng phóng về phía trước.
Bình.
Một tiếng nổ lớn vang lên, cành khô nện vào vách tường, lập tức vỡ vụn.
- Người nào?
Xa xa truyền đến tiếng quát chói tai của hộ vệ.
- Không có việc gì, không có việc gì.
Trốn ở đằng sau vách tường, Đường Tiểu Đông cuống quít lên tiếng, liều mạng xoa xoa cái lỗ tai, tiếng nổ vừa rồi khiến cho hai lỗ tai của hắn ù ù.
- Phốc
Đường Nhu lại bật cười, kéo tay Lôi Mị.
- Được rồi mà Mị tỷ, chúng ta đi khiêu vũ, nghe nói vừa có vài điệu nhảy mới còn có tác dụng kiện thân nữa, hì hì.
Sau đó không đợi nàng có phản ứng gì, đã cứng rắn kéo đi.
- Xong rồi!
Đường Tiểu Đông vỗ tay một tiếng, bừng bừng cao hứng đi ra.
…
Thế lực hắc bang trong Trong thành Trường An vẫn là tứ phân thiên hạ, chỉ có điều Phi Hổ Bang đã bị Trung Hoa đường thay thế mà thôi.
Hôm nay Trung Hoa đường không chỉ đạt được sự ủng hộ Thục trung Đường Môn, Giang Nam Phích Lịch đường Lôi gia. Ngay cả Bảo Định Tần gia cũng toàn lực ủng
hộ, cho dù không có tầng quan hệ cùng Lý Lâm Phủ, cũng không có bang phái nào dám đụng vào người của Trung Hoa đường.
Kỳ thật, trong tứ đại hắc bang, lão đại phía sau Hắc Ưng đường chính là Lý Lâm Phủ, lão đại phía sau Kim Long chính là Đại Đường thủ phú Vương Nguyên Bảo, cũng là người của Lý Lâm Phủ. Cho dù Vương Ngạo Phong hận Đường Tiểu Đông như thế nào đi chăng
nữa cũng chỉ có thể chịu đựng, không dám làm càn. Mà Đường Tiểu Đông lại là nữ tế tương lai của Lý Lâm Phủ, tầng quan hệ này đã kết nối ba đường Hắc Ưng, Kim
Long, Trung Hoa lại với nhau.
Bởi vậy, cục diện bây giờ của thế lực hắc bang trong thành Trường An chính là ba áp một, Hắc Long hội vô cùng gian khổ.
Mọi động tĩnh của Vương gia Kim Long đường đều được Trung Hoa đường giám sát một cách chặt chẽ.
Người Uy quốc đối với Đại Trung Hoa một mực có lòng muông dạ thú, Đường Tiểu Đông cũng không dám xem thường. Tuy rằng đám Cao Ly trong Phi Hổ Bang đã bị
tiễu trừ, nhưng bang chủ Lý Mệnh Bác cùng các nhân vật đầu não đều đã biến mất, hành động tập sát cho đến hôm nay vẫn chưa đình chỉ.
Sở dĩ chưa động đến Hắc Long hội của đám người Uy quốc, bởi vì Đường Tiểu Đông có tính toán riêng của hắn, giữa chúng lại để kìm chế Kim Long Vương Nguyên Bảo.
Cho nên, dưới sự giật dây của Mỹ Tuệ Tử, hai bang phái đã âm thầm kết thành đồng minh.
Trên danh nghĩa là đồng minh hữu hảo, nhưng đám Uy quốc lòng muông dạ thú, Đường Tiểu Đông chưa từng buông lỏng cảnh giác. Bất quá biên giới giữa hai phe xem như là an ổn, không giống như là bên phía Hắc Ưng đường cùng Kim Long đường, ngày ngày đều xảy ra tranh chấp. Hai đại phái đều cố tình gây sự, kiếm cớ thôn tính Hắc Long hội.
Về phần Lô châu, tuy rằng cách đoạn loạn lạc trong sử sách chỉ còn một thời gian ngắn, nhưng Đường Tiểu Đông đã phái ra ba thủ hạ trung tâm tiềm phục tại bên đó.
Ba người được lệnh ẩn thân tại đó trong một thời gian dài, có bản lĩnh thì kiếm tiền, thành gia lập thất cũng được. Dù sao mỗi tháng đều được chu cấp kinh phí cố định, không cần làm cái gì cũng được.
Tác giả: Ngũ Lang Thúc
Chương 179 : Người cuối cùng (hạ)
Nhóm dịch: Dung Nhi
Nguồn: VVD
Đường Tiểu Đông nhanh chóng rời đi, Hà Hiểu Nguyệt si ngốc nhìn bóng lưng hắn, cho đến khi khuất khỏi tầm mắt nàng.
- Aizzz....
Một tiếng thở dài bất đắc dĩ, tràn đầy tuyệt vọng đột nhiên vang lên, khiến cho Hà Hiểu Nguyệt mắc cỡ đỏ bừng mặt, vội vàng cúi đầu chạy vào nội đường.
Vừa rồi chỉ lo tình tứ với người yêu mà nhất thời quên mất trong đại sảnh này còn một đống thực khách đang nhìn vào, sao không khiến nàng mắc cỡ chết đi được.
- Aiz...
- Aiz...
Trong hành lang liên tiếp vang lên tiếng thở dài.
Người sáng suốt đều có thể nhìn ra được, nữ thần trong lòng bọn họ đã sớm có ý trung nhân, khó trách đối với bọn họ, ngay cả liếc mắt nàng cũng không thèm, làm người thực sự quá thất bại!
Bữa cơm tối, Đường Tiểu Đông chột dạ không dám nhìn vào ánh mắt trách cứ bất mãn của Lôi Mị, liều mạng và cơm, vội vội vàng vàng nuốt hết cơm trong chén, sau đó mau chóng chuồn đi. Ai dè trước khi đi, mu bàn chân hắn vẫn bị Lôi Mị hung hăng giẫm một
cước, đau đến nhếch mép nhe răng, vẻ mặt vô cùng quái dị.
- Phu quân làm sao vậy? Cảm thấy trong người không khỏe?
Kha Vân Tiên bất an hỏi thăm.
Nàng cảm thấy tối nay phu quân có chút gì là lạ, chẳng lẽ do quá mức cần cù mà thân thể phát bệnh rồi.
- A, không có việc gì, không có việc gì...
Đường Tiểu Đông ấp a ấp úng, sau đó vội vàng chuồn đi.
Lý Đằng Giao cùng Đường Điềm nhìn nhau, không nói một tiếng nào cắm đầu vào ăn cơm.
Tục ngữ nói, tránh được lần đầu, không tránh được mùng một cũng không tránh khỏi ngày rằm. Lúc tắm rửa xong đi ra ngoài, Đường Tiểu Đông bị Lôi Mị chặn đường.
- Mị nhi...
Đường Tiểu Đông vẻ mặt cợt nhả vươn tay, chợt bị hai bàn tay nhỏ bé của nàng đẩy ra.
- Nàng đang giận ta à?
Lôi Mị mím môi, bộ dáng không khác gì muốn tìm người tính sổ.
- Ta nào dám...
Đường Tiểu Đông nịnh nọt nói.
- Cuối cùng, là người cuối cùng, ha ha.
Lôi Mị trừng mắt.
- Người cuối cùng? Lời này chàng nói lần thứ bao nhiêu rồi?
Đường Tiểu Đông gãi gãi đầu.
- Dường như.... Dường như là lần đầu tiên?
- Chàng dám nói là lần đầu tiên?
Lôi Mị nghiến răng nghiến lợi, thò ngọc thủ véo lỗ tai hắn.
- Chàng nói, là lần thứ mấy rồi hả?
- Khục...
Đột nhiên truyền đến ho nhẹ, dọa cho hai người giật thót một cái.
Lôi Mị nhanh chóng rụt tay về, Đường Tiểu Đông lập tức mượn cơ hội này chuồn thẳng.
- Huynh...
Lôi Mị tức giận tới mức dậm chân.
- Mị tỷ được rồi mà.
Đường Nhu từ trong góc tối đi ra, thấp giọng nói.
- Hiểu Nguyệt cũng không tệ.
Lôi Mị hừ một tiếng.
- Thiên hạ này mỹ nữ vô số, gặp người nào yêu người đấy? Để hắn kéo hết vào phòng? Chẳng lẽ đến bao giờ đủ để lập thành tam cung lục viện, hắn mới cam tâm?
Phụt...
Trong lời nói tràn ngập ghen tuông khiến cho Đường Nhu nhịn không được cười thành tiếng.
Lôi Mị nhìn thàng, thở dài.
- Ai, muội cũng nên quản hắn đi!
Đường Nhu mặt đẹp đỏ lên, cúi thấp đầu, nhẹ nói.
- Vâng, hắn đã thề với Nhu nhi, đây là người cuối cùng rồi.
- Hắc!
Lôi Mị cười một tiếng quái dị.
- Thề? Hắn thề với ta vài lần rồi, lời hắn thề đều là đánh...
Khuôn mặt Lôi Mị biến thành đỏ bừng, chữ "rắm" cuối cùng cũng không nói ra miệng
- Được rồi, Mị tỷ, đừng giận mà.
Đường Nhu kéo tay nàng, an ủi.
- Cho hắn một cơ hội cuối cùng.
Lôi Mị hừ một tiếng, trách móc.
- Muội đấy, còn có cả Vân Tiên tỷ nữa, hai người quá dung túng cho hắn rồi...
- Aizzz...
Nàng đột nhiên thở dài. Tên chết dẫm này, cái gì cũng tốt, chỉ là quá hoa tâm, nhiều tỷ muội như vậy cũng không quản được hắn?
Trong nội tâm càng nghĩ càng giận, nàng đột nhiên thò tay bẻ lấy một đoạn cành khô, hung hăng phóng về phía trước.
Bình.
Một tiếng nổ lớn vang lên, cành khô nện vào vách tường, lập tức vỡ vụn.
- Người nào?
Xa xa truyền đến tiếng quát chói tai của hộ vệ.
- Không có việc gì, không có việc gì.
Trốn ở đằng sau vách tường, Đường Tiểu Đông cuống quít lên tiếng, liều mạng xoa xoa cái lỗ tai, tiếng nổ vừa rồi khiến cho hai lỗ tai của hắn ù ù.
- Phốc
Đường Nhu lại bật cười, kéo tay Lôi Mị.
- Được rồi mà Mị tỷ, chúng ta đi khiêu vũ, nghe nói vừa có vài điệu nhảy mới còn có tác dụng kiện thân nữa, hì hì.
Sau đó không đợi nàng có phản ứng gì, đã cứng rắn kéo đi.
- Xong rồi!
Đường Tiểu Đông vỗ tay một tiếng, bừng bừng cao hứng đi ra.
…
Thế lực hắc bang trong Trong thành Trường An vẫn là tứ phân thiên hạ, chỉ có điều Phi Hổ Bang đã bị Trung Hoa đường thay thế mà thôi.
Hôm nay Trung Hoa đường không chỉ đạt được sự ủng hộ Thục trung Đường Môn, Giang Nam Phích Lịch đường Lôi gia. Ngay cả Bảo Định Tần gia cũng toàn lực ủng
hộ, cho dù không có tầng quan hệ cùng Lý Lâm Phủ, cũng không có bang phái nào dám đụng vào người của Trung Hoa đường.
Kỳ thật, trong tứ đại hắc bang, lão đại phía sau Hắc Ưng đường chính là Lý Lâm Phủ, lão đại phía sau Kim Long chính là Đại Đường thủ phú Vương Nguyên Bảo, cũng là người của Lý Lâm Phủ. Cho dù Vương Ngạo Phong hận Đường Tiểu Đông như thế nào đi chăng
nữa cũng chỉ có thể chịu đựng, không dám làm càn. Mà Đường Tiểu Đông lại là nữ tế tương lai của Lý Lâm Phủ, tầng quan hệ này đã kết nối ba đường Hắc Ưng, Kim
Long, Trung Hoa lại với nhau.
Bởi vậy, cục diện bây giờ của thế lực hắc bang trong thành Trường An chính là ba áp một, Hắc Long hội vô cùng gian khổ.
Mọi động tĩnh của Vương gia Kim Long đường đều được Trung Hoa đường giám sát một cách chặt chẽ.
Người Uy quốc đối với Đại Trung Hoa một mực có lòng muông dạ thú, Đường Tiểu Đông cũng không dám xem thường. Tuy rằng đám Cao Ly trong Phi Hổ Bang đã bị
tiễu trừ, nhưng bang chủ Lý Mệnh Bác cùng các nhân vật đầu não đều đã biến mất, hành động tập sát cho đến hôm nay vẫn chưa đình chỉ.
Sở dĩ chưa động đến Hắc Long hội của đám người Uy quốc, bởi vì Đường Tiểu Đông có tính toán riêng của hắn, giữa chúng lại để kìm chế Kim Long Vương Nguyên Bảo.
Cho nên, dưới sự giật dây của Mỹ Tuệ Tử, hai bang phái đã âm thầm kết thành đồng minh.
Trên danh nghĩa là đồng minh hữu hảo, nhưng đám Uy quốc lòng muông dạ thú, Đường Tiểu Đông chưa từng buông lỏng cảnh giác. Bất quá biên giới giữa hai phe xem như là an ổn, không giống như là bên phía Hắc Ưng đường cùng Kim Long đường, ngày ngày đều xảy ra tranh chấp. Hai đại phái đều cố tình gây sự, kiếm cớ thôn tính Hắc Long hội.
Về phần Lô châu, tuy rằng cách đoạn loạn lạc trong sử sách chỉ còn một thời gian ngắn, nhưng Đường Tiểu Đông đã phái ra ba thủ hạ trung tâm tiềm phục tại bên đó.
Ba người được lệnh ẩn thân tại đó trong một thời gian dài, có bản lĩnh thì kiếm tiền, thành gia lập thất cũng được. Dù sao mỗi tháng đều được chu cấp kinh phí cố định, không cần làm cái gì cũng được.